Khám phá

Sự thật về quái thú hút máu động vật

Đây là kết quả khoa học theo nghiên cứu của nhà cử nhân tâm lý thuộc Đại học Báo chí Mexico người Tây Ban Nha Benjamin Radford.

Dạo bờ sông, phát hiện tàn tích "quái thú" 10.000 tuổi / "Quái thú" biến hình dang dở giữa 2 loài làm khoa học bối rối

Benjamin Radford tin tưởng rằng, quái vật hút máu động vật Chupacabra trong các loạt phim viễn tưởng có nguyên mẫu từ những con quái vật hút máu khác trong dân gian. Do đó, ông đã tiến hành công trình nghiên cứu của mình.

Quái thú Chupacabra
Theo khảo sát của ông, nhân chứng đầu tiên nhìn thấy quái thú hút máu động vật là Madelyne Tolentino ở làng Canovanas, Puerto Rico, Tây Ban Nha. Ông kể lại: Sự việc xảy ra hồi tháng 8/1995, khi bắt đầu xuất hiện hiện tượng hàng loạt gia súc ở đây bị cắn chết một cách bí ẩn. Ông kể đã nhìn thấy bóng con quái thú tấn công gia súc, nó được mô tả chi tiết: cao chừng 1,2m đến 1,5m, có cặp mắt to, móng vuốt dài, trên lưng có nhiều gai nhọn. Con quái vật có những bước nhảy tưng tưng như kangaroo và phát ra mùi sullfur nồng nặc giống như "Sil", một con quái vật trong phim viễn tưởng Species được yêu thích lúc bấy giờ.
Sau khi, câu chuyện của Tolentino xuất hiện trên The Cristina Show, diễn đàn được cho là phiên bản tiếng Tây Ban Nha của Oprah tháng 3/1996, các câu chuyện khác về Chupacabra ở Texas, Nicaragua và những nơi khác mới bắt đầu xuất hiện. Những người chứng kiến mô tả hình dáng của quái vật rất đa dạng. Người thì cho rằng, nó giống một con chó, người lại cho rằng, nó giống động vật gặm nhấm hoặc trông giống như bò sát với vòi dài, răng nanh lớn, có da hoặc có vảy màu xanh xám, mang một thứ mùi khó chịu. Người dân địa phương khẳng định, quái vật chính là thủ phạm của các vụ hút máu động vật nuôi.
Nhưng Radford không thấy bằng chứng có thể tin tưởng lời nhân chứng này, bởi ông cho rằng: Bà Tolentino đã mắc “chứng bịa chuyện, một hội chứng mà người nói chuyện thường không thể phân biệt được những hình ảnh họ đã nhìn thấy trong mơ, trong các phim với các việc xảy ra trong đời thực. Ông còn cho biết, những câu chuyện giống như trên về ma cà rồng có xu hướng nổi lên trong thời kỳ bất ổn chính trị và khủng hoảng kinh tế lớn, gây tâm lý căng thẳng.
Radford đã trực tiếp xem xét các phiên bản khác nhau của những câu chuyện về ma cà rồng trên toàn thế giới trong rất nhiều năm điều tra tìm hiểu sự thật đằng sau huyền thoại Chupacabra này. Thậm chí ông còn tới Puerto Rico và các khu rừng ở Nicaragua, nơi xuất phát các tin đồn về sự xuất hiện của quái thú này, để tìm kiếm thông tin.
Thời gian trôi qua, quái thú Chupacabra (nghĩ là quái vật hút máu dê trong tiếng Tây Ban Nha) gắn với bất kỳ một cuộc thảm sát động vật bất thường nào. Chúng được thêm các chi tiết ngoại hình như không có lông, răng dài sắc nhọn. Một số nghiên cứu về ADN của những quái thú được tìm thấy cho thấy chúng chỉ là chó hoặc chó sói Bắc Mỹ mắc bệnh ghẻ.
Ông giải thích rất cụ thể, những con chó sói này bị bọ ve tấn công, gây ra chứng ngứa phát ban, giống như bệnh ghẻ ở người, khiến chúng cảm thấy vô cùng khó chịu, làm khả năng săn mồi của chúng bị giảm đi, nên không thể săn đuổi các con thú rừng khác (như thỏ, gà rừng...) mà bắt buộc phải “tới thăm” các vật nuôi trong gia đình. Không những thế, lông trên cơ thể chúng còn bị rụng hết. “Khi mắc chứng bệnh ghẻ, da chúng bị co rúm, trở nên nhăn nheo trông rất đáng sợ” -ông Radfor nói.
Ở những động vật không may nhiễm bệnh, một số lượng lớn bọ ve sẽ đào hang dưới da gây viêm nhiễm và kết thành một lớp dày trong da. Máu cung cấp cho nang tóc bị ngừng cung cấp, vì thế chúng bị rụng lông. Trong trường hợp đặc biệt xấu, tình trạng suy yếu của động vật sẽ giúp cho vi khuẩn gây nhiễm trùng da thứ cấp, đôi khi tạo ra mùi hôi thối.
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm