Khám phá

Thông tin mới về những vụ chôn cất cổ đại đáng sợ ở Panama

(DNVN) - Năm 1954, nhà khảo cổ Samuel Lothrop đã mô tả sự kinh dị của một bãi chôn cất cổ đại mà ông khai quật được ở Panama. Những hài cốt bị cắt nhan nhở, bị phá hủy, bị hiến tế, bị chôn sống, ăn thịt người, bị róc xương, chặt đầu vì danh hiệu - tất cả đều có ở đó.

Những con vật đắt nhất thế giới / Ớn lạnh cảnh 100 rắn hổ mang con "nhung nhúc" trong nhà

Năm 1954, nhà khảo cổ Samuel Lothrop đã mô tả sự kinh dị của một bãi chôn cất cổ đại mà ông khai quật được ở Panama. Những hài cốt bị cắt nhan nhở, bị phá hủy, bị hiến tế, bị chôn sống, ăn thịt người, bị róc xương, chặt đầu vì danh hiệu - tất cả đều có ở đó.
Kể từ đó, bài báo đã được trích dẫn hơn 35 lần như bằng chứng về sự tàn ác của nền văn hóa. Nhưng có một vấn đề lớn: bằng chứng cho sự tàn ác đó đơn giản là không tồn tại.
Theo các nhà khảo cổ học tại Viện nghiên cứu nhiệt đới Smithsonian, những người đã tiến hành đánh giá rất lâu về các di tích, bằng chứng và bài báo. Họ đã kết luận rằng, trên các di hài không có bằng chứng về chấn thương tại hoặc gần thời điểm chết. Tuyên bố của Lothrop không chỉ phóng đại mà chúng dường như hoàn toàn không được hỗ trợ bởi các bằng chứng vật lý.
Nghĩa trang tại địa điểm khảo cổ Playa Venado, hoặc bãi biển Venado, ở Panama được khai quật bởi Lothrop và nhóm của ông vào năm 1951. Từ vị trí khảo cổ, có niên đại từ 550 đến 850 trước Công Nguyên, họ đã thu hồi được 202 bộ xương và phần mộ, với 167 bộ xương được các nhà khảo cổ khác thu hồi vào các thời điểm sau đó.
Hài cốt "la hét"

Hài cốt "la hét"

Bài báo của Lothrop với tiêu đề "Tự tử, hiến tế và biến đổi trong chôn cất tại bãi biển Venado, Panama" đã đặt nền móng cho rất nhiều công trình sau đó. Trong đó, Lothrop, người đã làm việc tại Bảo tàng Khảo cổ học và Dân tộc học Peabody của Đại học Harvard, đã khẳng định rằng nhiều bộ xương được tìm thấy có dấu hiệu của bạo lực.
Nhưng bài báo của ông mang tính chất đương đại hơn là một công trình kém chất lượng. Bởi phải sau đó hai thập kỷ, các phương pháp khảo cổ dựa vào sinh học mới được phát triển.
Bài báo đó cùng 77 bộ xương Lothrop gửi đến Bảo tàng Lịch sử Tự nhiên Quốc gia Smithsonian để đánh giá được xem như là tài liệu hướng dẫn cẩn thận của ông và việc bảo tồn phần còn lại cho phép các nhà nghiên cứu xem lại tác phẩm của ông cho đến ngày nay.
Các nhà khảo cổ học như Nicole Smith - Guzmán và Richard Cooke tin rằng giải thích của Lothrop đã được tô điểm bởi các giải thích của những người Tây Ban Nha đi chinh phục ở thế kỷ 16, những người hưởng lợi ích từ việc làm cho người dân Nam Mỹ có vẻ hoang dã và không văn minh nhất có thể.
Smith - Guzmán chia sẻ: "Ngày nay chúng tôi nhận ra rằng nhiều người trong số những nhà sử gia Tây Ban Nha đã được thúc đẩy để cho người khác thấy dân bản địa mà họ gặp là "chưa được khai hóa" và cần phải chinh phục. Thay vì một ví dụ về cái chết bạo lực và thiếu tốn trọng, Playa Venado trình bày một ví dụ khác về cách các xã hội tiền Columbia ở vùng Trung châu Mỹ cho thấy sự tôn trọng và chăm sóc người thân của họ sau khi chết."
Các nhà nghiên cứu đã kiểm tra 77 bộ xương tại Smithsonian cũng như các tài liệu và hình ảnh từ các cuộc khai quật chính thức và không chính thức tại địa điểm này. Chúng bao gồm ghi chú, bản vẽ, thư từ và các bài viết.
Họ cũng nghiên cứu các giải thích về dân tộc học bởi những nhà sử gia đầu tiên của Tây Ban Nha mô tả về tương tác của họ với dân cư bản xứ của Trung Mỹ tại thời điểm người bản địa châu Mỹ tiếp xúc với châu Âu.
Một dấu tích của nền văn hóa cổ đại tại châu Mỹ

Một dấu tích của nền văn hóa cổ đại tại châu Mỹ

Khi kiểm tra xương, những vết thương mà Smith - Guzmán tìm thấy đã được chữa lành từ lâu trước khi họ chết, bao gồm cả những cú đánh vào đầu, và một ngón tay cái bị trật khớp là bằng chứng duy nhất về chấn thương liên quan đến bạo lực giữa các cá nhân.
Bằng chứng của Lothrop về bạo lực từng giai đoạn - xảy ra quanh khoảng thời gian chết - chủ yếu tập trung vào cách thức mà hài cốt được tìm thấy. Ông cho rằng “mở miệng” là bằng chứng của việc đã được chôn sống (bạn có thể tìm thấy điều này được lặp đi lặp lại trên Wikipedia); các đốt xương lìa ra là bằng chứng về chấn thương.
Các nhà nghiên cứu tin rằng phần lớn các bằng chứng cho thấy người dân bản xứ cổ đại có thực hiện “bốc mộ” và chôn cất những người chết sau cùng mộ phần với người thân qua đời trước đó.
Smith - Guzmán nói thêm: "Vị trí chôn cất thống nhất và sự vắng mặt của các chấn thương trong khoảng thời gian chết mâu thuẫn với giải thích của Lothrop về cái chết bạo lực tại vị trí khảo cổ. Việc có tỷ lệ chấn thương thấp nói chung, và việc hài cốt há miệng trong chú thích của Lothrop được giải thích dễ dàng bằng hiện tượng giãn cơ bình thường sau khi chết và phân hủy".
Phát hiện của các nhà khảo cổ ngày nay đã đưa ra một lời giải thích khác về tập tục chôn cất của cư dân bản địa Panama. Văn hóa cổ đại nơi đây không phải là một nền văn hóa khát máu bạo lực, hiến tế và ăn thịt đồng loại.
Bài báo của họ đã được xuất bản trên tạp chí Mỹ Latinh cổ đại.
Ngọc Bích (Theo Sciencealert)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm