Văn hóa

Mẹ Ma: Phim dựng tóc gáy nhưng đậm tình mẫu tử

“Mama” (tựa Việt: Mẹ ma) kể câu chuyện bí ẩn về hai bé gái Victoria và Lilly bị người cha điên loạn bắt cóc và mất tích trong suốt 5 năm. Cho đến khi chúng được tìm thấy ở một căn nhà gỗ đổ nát trong khu rừng, gầy như xác ve, đi bằng bốn chân, gầm gừ khi gặp người lạ, nhưng kỳ diệu thay, vẫn sống sót! Khán giả chắc chắn sẽ phải thường xuyên giật mình khi xem bộ phim này. Nhưng không chỉ có thế...

Vượt lên trên cả nỗi sợ hãi lại là tình mẫu tử và đây có thể được coi là bộ phim ma hiếm hoi mang đậm chất nhân văn, dù vẫn có cảnh chết chóc.

 

Bộ phim mở đầu với việc một người đàn ông có tên Jeffrey bắn chết 2 đồng nghiệp và vợ mình rồi bắt cóc hai đứa con gái lên xe tẩu thoát. Trên đường đi, chiếc xe gặp tai nạn và lao xuống vực. May mắn thay, hai bé gái đã sống sót và tồn tại trong một căn nhà gỗ bí ẩn suốt năm năm liền với sự trợ giúp của một thế lực siêu nhiên.

 

Tới năm thứ năm, người chú Lucas (Nikolaj Coster-Waldau thủ vai) cùng bạn gái Annabel (Jessica Chastain) đã tìm được hai cô bé Victoria (Megan Charpentier) và Lily (Isabelle Nelisse) sau bao nỗ lực. Họ đưa hai đứa cháu về sống trong một căn nhà với bác sĩ Dreyfuss (Daniel Kash) – người rất muốn nghiên cứu và đưa những đứa trẻ trở về cuộc sống bình thường. Song năm năm sống đơn độc trong rừng đã khiến các cô bé trở nên cáu bẳn, khó gần và chỉ tỏ ra hào hứng trước một thế lực tâm linh mà chúng gọi là “Mama.”

 

Những câu chuyện kì bí và đáng sợ dần dần xảy ra tại căn nhà trên, khiến Lucas, Annabel và Dreyfuss gắng sức tìm hiểu theo cách của riêng họ, để rồi chợt phát hiện ra một bí mật khủng khiếp có liên quan tới một người phụ nữ đã chết từ lâu…

 

Năm 2008, bộ phim ngắn “Mamá” của đạo diễn Tây Ban Nha Andres Muschietti từng gây được tiếng vang và khiến nhà làm phim từng đoạt Oscar Guillermo Del Toro quan tâm. Sau một thời gian xem xét, Del Toro đã quyết định cấp kinh phí và trở thành nhà sản xuất cho “Mama” phiên bản Hollywood vẫn do Muschietti đạo diễn.

 

Để biến một bộ phim rất ngắn (chỉ 3 phút) thành một bộ phim hoàn chỉnh gần 2 tiếng mà vẫn giữ được nét riêng với sự kinh dị, hồi hộp đến rợn tóc gáy cho người xem là không dễ, song Muschietti đã làm được.

 

Không phải là những con quái vật đáng sợ gớm ghiếc, các yếu tố khiến người xem đứng tim trong “Mama” lại là những hình ảnh vô cùng thân thuộc trong cuộc sống bình thường: hình ảnh người mẹ và các em bé gái. Chính việc khán giả có thể dễ dàng liên tưởng tới những yếu tố kinh dị này với đời sống thường ngày khiến cho sự hồi hộp được tăng lên gấp đôi, nhất là khi pha trộn thêm với yếu tố tâm linh, rằng hồn mẹ không siêu thoát.

 

 

Các yếu tố khiến người xem đứng tim trong “Mama” lại là những hình ảnh

vô cùng thân thuộc trong cuộc sống bình thường: người mẹ và các em bé gái.

 

Bạn đã bao giờ tự hỏi liệu có ai đang nấp trong tủ áo, nằm dưới gầm giường hay lẩn khuất đâu đó trong nhà khi bạn đang ở một mình? Chắc chắn là có và Muschietti đã khai thác triệt tâm lý này, biến cả những thứ đơn giản như đàn bướm, vết nứt trên tường, trò chơi rượt bắt trẻ em… thành những hiện tượng siêu nhiên để đem tới nỗi sợ cho khán giả một cách rất thành công.

 

Sau một phần ba đầu phim để dẫn dắt câu chuyện và cho khán giả quen với các nhân vật, “món chính” của phim là sự căng thẳng đến tột độ mới được dọn ra. Xem phim, khán giả vừa hồi hộp theo dõi diễn biến câu chuyện, lại vừa căng thẳng sợ sệt không biết nhân vật ma nữ sẽ xuất hiện thế nào, ra sao… để rồi khi chuyện đó xảy ra chỉ có thể hét lên thất thanh vì bất ngờ. Phim chứa đựng rất nhiều trường đoạn “hù” khán giả với tạo hình ma nữ ghê rợn, không dành cho những người yếu bóng vía.

 

So với nhiều bộ phim kinh dị từng được trình chiếu tại Việt Nam, “Mama” có lẽ là bộ phim khiến cho người xem có nhiều lần sợ hãi nhất. Bộ phim kinh dị tâm lý điển hình này đã thành công ngay từ những thước phim đầu tiên với bối cảnh căn nhà hoang lạnh lẽo nằm sâu trong khu rừng phủ đầy tuyết trắng…

 

Phần sau của bộ phim cũng đầy ma mị, với căn nhà được dành riêng cho việc nghiên cứu đầy những góc khuất và đôi lúc còn “tranh tối, tranh sáng” khi “mẹ ma” chuẩn bị xuất hiện. Góp phần thành công cho tác phẩm còn là phần âm thanh lồng vô cùng tốt: khi thì tiếng hát ru nỉ non vang lên giữa đêm tối sợ đến lạnh người, khi thì lại căng thẳng dồn dập trong màn truy đuổi… khiến người xem được sống cùng cảm xúc với những nhân vật trong phim.

 

Dĩ nhiên không thể không nhắc tới dàn diễn viên, linh hồn của bộ phim. Nữ diễn viên vừa đoạt giải Quả cầu Vàng cho vai nữ chính xuất sắc nhất Jessica Chastain đã chứng tỏ được khả năng biến hóa tuyệt vời của cô trong năm qua. Sau khi vào vai nữ điệp viên CIA Maya trong “Zero Dark Thirty,” cô lại hóa thân thành cô nàng Annabel xăm trổ đậm phong cách punk-rock.

 

Hai nữ diễn viên nhí trong vai Victoria và Lily cũng đã nhập vai rất tốt, với ánh mắt ngây thơ to tròn của con trẻ để lại không ít ám ảnh trong lòng người xem.

 

 

Hai diễn viên nhí trong phim

 

Dù xúc cảm biểu diễn trong “Mama" của Jessica chủ yếu là sợ hãi song cô vẫn để lại ấn tượng với những cảnh bộc lộ tình thương như một người mẹ với hai bé gái. Điều này cũng khiến bộ phim tạo được sự khác biệt so với những bộ phim ma khác, khi tình mẫu tử trở thành đường dây gắn kết các nhân vật, từ "mẹ ma" cho tới mẹ nuôi.

 

Dù cho vẫn còn mắc một số lỗi nhỏ (ánh sáng ban ngày đã chiếu dù theo nhân vật đã là ban đêm) và có một cái kết chưa hẳn thỏa mãn, song “Mama” vẫn là một bộ phim kinh dị đầy hấp dẫn với nhiều trường đoạn ghê rợn. Nếu là một fan của phim kinh dị và muốn thưởng thức cảm giác manh, bạn hãy tới rạp để thưởng thức “Mama” – bộ phim không dành cho những người yếu tim.

 

Trailer của bộ phim: 

http://www.youtube.com/watch?v=ueZ918ugrE4

 

Ngọc Linh (Theo Vietnam+)

 

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo