Văn hóa

Nỗi buồn mang theo của nghệ sĩ Hán Văn Tình

(DNVN) - Cuộc đời của NSƯT Hán Văn Tình là một chuỗi ngày buồn, nuốt nước mắt vào trong để sống. Cả khi nằm xuống, ông vẫn mang nỗi buồn đi theo.

Theo tin tức cho hay, NSƯT Hán Văn Tình là người rất nhiệt tình đúng như cái tên của ông. Đặc biệt, trong công việc, ông làm việc rất trách nhiệm, từ việc nhỏ đến việc lớn đều chắc chắn.

Theo NSND Lê Tiến Thọ, Hán Văn Tình xuất thân từ cậu bé nông thôn vùng núi Tam Nông, Phú Thọ. Hồi bé đó, thực ra Hán Văn Tình trông rất buồn cười bởi mái tóc lưa thưa... Sau này, nhìn ông cũng rất buồn cười, nhưng có thêm tính nhiệt tình, hài hước. Báo Thể thao & Văn hóa đưa tin.

Nghệ sĩ Hán Văn Tình. Ảnh báo Vietnamnet.

“Ngày đó, khi thầy trò trường Sân khấu Điện ảnh về Phú Thọ sơ tán đã tổ chức nhiều đợt tuyển sinh. Nhiều thầy, cô cho rằng, sao lại tuyển Hán Văn Tình, vì hình thức không đẹp, lại thấp, nhỏ, tóc lại chẳng có, nhưng thầy của tôi quyết định tuyển để cho vào các vai hài trên sân khấu, bởi có phải ai cũng diễn hài được đâu?

Thầy tôi còn ủng hộ Hán Văn Tình vì nghĩ rằng sau này anh còn lớn lên. Nhưng vào trường rồi mà Hán Văn Tình trông vẫn vậy, khiến ban giám hiệu nhà trường nhiều lúc chán nản bảo sao lại có học trò thế này...” - ông Lê Tiến Thọ nhớ lại.

Chính vì thế, sau này về trường Sân khấu Điện ảnh để học, Hán Văn Tình bị bạn bè trong lớp chê. NSND Lê Tiến Thọ còn nhớ y nguyên câu thơ Hán Văn Tình đọc khi đó: “Các bạn nhìn em các bạn cười/ Em nhìn các bạn lệ tuôn rơi...”.

Theo tin tức trên báo Vietnamnet, việc nghệ sĩ Hán Văn Tình theo nghệ thuật là cả một sự kiện lớn với gia đình, không phải họ tự hào mà bởi họ sợ, sợ không thể cho ông theo học được vì nghèo. 

Ngày Hán Văn Tình quyết tâm theo học Sân khấu, gia đình học hàng đã “tổng động viên” được cho ông một cái xe đạp cũ. Chiếc xe đó theo ông mấy chục năm trời, từ lúc đi học cho tới khi đi làm, mãi sau này, khi có điều kiện hơn một chút, ông đã mang xe mượn đó trả lại cho gia đình. 

 

Nó như một kỷ niệm về một thời khốn khó của ông và nhắc nhớ anh rằng phải sống thật tốt với những kỳ vọng của người thân. Cha, chú mất đều không thể có mặt kịp thời, Hán Văn Tình ví đời mình chẳng khác nào Kép tư bền, chỉ biết mua vui cho khán giả, còn nỗi buồn sâu thẳm của mình, chỉ có mình mình gặm nhấm mà thôi.

Cuộc sống khó khăn của một diễn viên Tuồng nên Hán Văn Tình cũng không thể có nhà riêng, ông và gia đình ở trong phòng nhỏ, đã cũ của Nhà hát phân cho. Nhưng rồi con mỗi ngày mỗi lớn, cần có không gian riêng, ông vay mượn bạn bè mua một mảnh đất vườn nhỏ nhỏ ở Từ Liêm.

 Rồi nhiều người nói ông đại gia, nhà có vườn rau xanh mướt cả ao cá nữa. Nhưng nào ngờ, mảnh đất không có sổ đỏ, chỉ là đất vườn, chưa được phép xây dựng. Hán Văn Tình cũng chỉ làm tạm bợ để ở cho qua ngày.

Đây có lẽ là nỗi buồn Hán Văn Tình mang theo khi ông nằm sâu dưới lòng đất. "Cuộc đời tôi, đổi nhà đến lần thứ 4 rồi mà vẫn chưa có được căn nhà tử tế cho vợ con, vẫn chỉ là căn nhà cấp 4 loay hoay chắp vá thêm thắt", Hán Văn Tình ngậm ngùi chia sẻ lúc sinh thời. Có lần ông  tâm sự rằng, nếu bệnh tật không đến, với sự chịu khó của mình, ông cũng cố lo được cho vợ con. Nhưng...

Hán Văn Tình ra đi để lại tiếc thương cho gia đình, khán giả. Nỗi buồn mang theo khi chưa lo được cho vợ con nhưng ông khi còn sống, cũng tin rằng, người vợ đảm đang tảo tần sớm hôm của mình ở lại sẽ chăm sóc được bản thân và lo cho các con ông được yên bề gia thất. Mong rằng ở thế giới bên kia, Hán Văn Tình sẽ không phải buồn đau như ở cõi tạm này nữa.

 

Nên đọc
Hồng Hà (T/H)
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo