Tìm kiếm: Đêm-tân-hôn
Tôi mới kết hôn cách đây 2 tuần. Trong đêm đầu tiên hai đứa gần gũi nhau, có một việc "ngoài dự tính"đã xảy ra, vô tình lại trở thành cứu cánh cho cuộc hôn nhân của chúng tôi.
Nếu sớm biết chuyện chăn gối thế này, hai năm yêu đương tôi đã không bảo thủ mà "giữ khư khư" như thế.
Hôm đó, tôi với anh ta đi ăn tối. Đang ăn thì anh ta đứng dậy nói muốn vào toilet. Rõ ràng tôi liếc thấy điện thoại anh ta cầm trên tay nhấp nháy sáng, dù anh ta nhanh tay che đi.
Mẹ chồng tôi ghê gớm, còn chồng tôi đã che dấu một chuyện khủng khiếp để lấy tôi.
Tôi chờ mãi không thấy vợ mình thay đồ xong nên đi tìm. Trước cửa phòng thay đồ, tôi nghe tiếng cô ấy khóc nức nở kèm theo một câu nói đủ làm tôi chết lặng.
"Tôi có hỏi: 'Sao em phải giấu anh, anh tìm thấy hóa đơn trong vali của em'. Thế là cô ấy hiểu sang chuyện khác, quỳ ngay xuống khóc lóc van xin tôi", chàng trai chia sẻ.
Là cô dâu, nhân vật chính vào ngày cưới nhưng vợ tôi tự biến mình thành đề tài bàn tán của mọi người.
Sau đêm tân hôn, tôi choáng váng, thất vọng nặng nề vì cuộc sống hạnh phúc mà bấy lâu tôi tưởng tượng hoàn toàn không tồn tại.
Mọi người bảo tôi điên khi cố cưới "vợ hư". Nhưng chỉ có tôi hiểu, mình đang làm gì và cần gì. Chỉ không ngờ, sau đêm tân hôn, dấu vết lạ ấy lại xuất hiện khiến tôi kinh ngạc vô cùng.
Và em phát hiện một bóng người đứng ở cạnh giường của vợ chồng, em hét lên kinh hãi. Chồng em bị giật mình choàng dậy. Bóng người kia cũng hoảng hốt, ú ớ lên tiếng.
Kẻ thứ ba đang luống cuống mặc quần áo. Cô ta cúi gằm mặt. Tôi lao đến muốn xem mặt cô ta. Chúng tôi giằng co nhau, để khi nhìn rõ khuôn mặt ấy, tôi hóa đá tại chỗ. Tại sao lại là Thu.
Thật không ngờ, người xinh đẹp như chị tôi lại muốn lấy chồng như thế.
Khung cảnh ấy khiến chồng tôi phát điên còn con gái thì ghét tôi ra mặt.
Lúc tắm gần xong mới nhớ ra chưa mang quần áo sạch vào, tôi bèn gọi với ra nhờ vợ lấy hộ bộ đồ mặc ở nhà. Thế nhưng lúc cầm trên tay bộ đồ cộc và chiếc quần lót vợ đưa thì tôi không khỏi rụng rời chân tay.
Mở mẩu giấy ra, là vài dòng chữ nguệch ngoạc, hẳn cô ấy viết trong lúc vội vã và cảm xúc hỗn loạn. Nhưng thế cũng đủ tôi bủn rủn chết lặng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo