Tìm kiếm: Đòi-ly-hôn
Từ ngày sống cùng chồng, tôi khá thoải mái về vật chất, đâm ra có phần ỷ lại vào anh. Vì thế sau khi ngày chồng mất, tôi chật vật xoay sở với cuộc sống. Một mình nuôi con trai nhỏ, nhiều lúc tôi thấy mình không chống đỡ nổi.
Tôi chưa kịp nói gì thì đã bị hứng trọn hai cái tát đau điếng của cô ấy. Sau đó cô gái lại khóc nức nở rồi bỏ đi. Tôi giận run người, đồng nghiệp bên cạnh có người nhìn tôi ái ngại khi nghĩ tôi phản bội bạn gái.
Tôi khá bất ngờ khi nghe những lời bọc bạch của anh hàng xóm. Không ngờ rằng từ rất lâu rồi anh đã để ý nhiều đến chuyện của gia đình tôi.
DNVN - Trong đêm tân hôn, khi chúng tôi đang kiểm tra số phong bì cưới nhận được, một sự thật bên trong một chiếc phong bì đã khiến vợ tôi bật khóc và đòi ly hôn ngay lập tức.
DNVN - Nhung là một bà mẹ đơn thân. Con gái của cô là kết quả của một mối tình sâu đậm, nhưng khi biết cô mang thai, người đàn ông ấy đã biến mất không dấu vết.
Quyết định ly hôn chồng, tôi dành thời gian một mình để ngẫm lại cuộc hôn nhân thất bại đã qua. Chắc có lẽ vì cả tôi và chồng đều kiêu ngạo chẳng bao giờ chịu nhường ai.
Tôi vội vàng rời khỏi nhà người yêu. Tôi cảm thấy như mình đang chạy trốn khỏi người yêu phản bội và gia đình người yêu kì lạ đến mức khó hiểu kia.
Chồng sung sướng ở với bồ cả năm liền, cho đến một ngày Xuân thấy chồng mình thất thểu về nhà, quần áo thì luộm thuộm. Vừa thấy vợ thì Hải quỳ xuống khóc lóc van xin.
Nghe tiếng đập cửa rầm rầm của anh, tôi và mẹ chồng theo lệnh ông nên đành nằm im không dám ho he. Anh gọi điện cho ông, bố chồng tôi chỉ nói một câu: “Mày cứ đi ăn nhậu luôn, đừng về nữa nhà này nữa”.
Chị không còn bất cứ tình cảm gì với anh và cũng không muốn quay lại với anh nữa. Giờ đây anh có hối hận cũng không kịp nữa rồi. Bởi ta nói, có không giữ mất đừng tìm. Anh vốn dĩ không tôn trọng chị nên mới dễ dàng đánh mất gia đình này.
Tôi dù hận mẹ con Quốc nhưng đứa con là máu mủ của tôi, tôi không thể giết đứa trẻ vô tội này. Vì thế, tôi đành nói dối rằng mình đã phá thai để tránh xa hai con người ác độc đó.
Trước ngày em kết hôn, tôi nhắn cho em một tin nhắn: “Xin lỗi em, anh đã phạm phải sai lầm quá lớn, được gặp em là hạnh phúc lớn nhất của anh, anh vẫn còn rất yêu em và vẫn luôn yêu em.
Một tháng sau khi vợ tôi bỏ về nhà mẹ đẻ, tôi bất ngờ nhận được gọi từ cô ấy. Vừa thấy tên người gọi là vợ thì tôi đã mừng thầm trong bụng, cứ nghĩ cuối cùng vợ tôi cũng chịu thua rồi.
Tôi chỉ nghĩ mẹ của Tuân muốn gặp cháu trai trước khi nhắm mắt, lại không ngờ vừa thấy mặt cháu thì bà tuyên bố nhượng đều do tôi làm chủ.
Tôi và gia đình nhà chồng không hợp tính nhau. Khi chúng tôi bắt đầu có kinh tế, họ luôn tìm cách để vòi vĩnh tiền bạc. Mặc dù tôi đã ở bên Thành từ lúc anh chưa có gì trong tay nhưng họ chẳng biết điều này và cho rằng tôi ăn sung mặc sướng trên mồ hôi công sức của chồng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo