Tìm kiếm: đưa-con
Tan làm, tôi háo hức với suy nghĩ sẽ nấu cho con một bữa ăn thật ngon. Nhưng về nhà, tôi tái mặt khi thấy chồng đang nhậu với đám bạn.
Tôi dỗ dành con đừng khóc nữa, đã có mẹ bên cạnh rồi. Nhưng bé lại hỏi bác sĩ một câu khiến tôi sững người.
Đúng như những gì đã nói, mấy ngày tôi ở viện, chồng chỉ gọi facetime để mọi người cho xem mặt con trai còn tuyệt đối không bén mảng tới thăm vợ.
Danh tiếng của bà lừng lẫy chẳng kém gì Võ Tắc Thiên và Từ Hi thái hậu.
Chuyện sẽ chẳng có gì nếu không có một ngày tôi thấy chồng cầm về một cái hộp cơm lạ. Tôi là người làm cơm bỏ vào hộp cho anh mỗi ngày, đương nhiên nhớ đâu là đồ vật trong nhà mình.
Đêm trước ngày ra tòa ly hôn, tôi gửi con về nhà ngoại. Tôi nhắm mắt nằm trên giường nhưng chưa ngủ. Tôi nghe tiếng chồng tôi đi vào. Chắc anh nghĩ tôi đã ngủ say chẳng biết gì nên nhẹ nhàng nằm cạnh tôi rồi thủ thỉ.
Tôi tắt điện thoại xong mà bần thần cả người. Chồng tôi sao có thể vô tình như thế?
Nhiều lần, vì quá yếu lòng và đau khổ, tôi chưa bao giờ muốn dẹp bỏ tất cả và ra đi như lúc này, nhưng rồi tôi nhìn lại.
Mẹ chồng chì chiết 'Cô chỉ là đồ nhà quê, bám lấy thằng Tú con trai tôi, để có cái nhà ở Hà Nội, chứ loại như cô, không lấy được con tôi thì chỉ có đi ở nhà thuê suốt đời'. Vy ấm ức bật lại.
Sau khi mẹ chồng qua đời, tôi vô cùng ngạc nhiên khi có người của văn phòng luật sư đến.
Chị thẳng thắn và tự nhiên nói với tôi: “Chồng chị là một công nhân vệ sinh”.
Hành động bênh vực, bảo vệ vợ của anh khiến tôi rất vui và cảm động.
Đọc những dòng thư của bố mẹ chồng viết mà nước mắt tôi cứ chảy ra vì ân hận.
Tôi vẫn luôn biết ơn chồng vì những gì anh đã làm cho mẹ con tôi.
DNVN - Khi nghe mẹ chồng nói về chuyện chuẩn bị phòng cưới, lòng tôi như thắt lại.
End of content
Không có tin nào tiếp theo