Tìm kiếm: đi-nhậu
Anh vừa bối rối nhìn tôi vừa cài dây an toàn cho đứa bé bên cạnh: "Chị thông cảm giúp tôi, không có ai trông con nên tôi đành phải mang nó theo cùng".
Sau nhiều lần ngăn cản nói trực diện bất thành, tôi bắt đầu kế hoạch đánh từ sau lưng chồng. Tôi biết chồng không nghe những gì vợ nói nhưng anh ấy rất nghe lời người bạn thân.
Nhận 15 triệu đồng và bát cháo hành nóng hổi đang nghi ngút khói, tôi tự nhiên thấy cảm động vô cùng.
Vết son trên áo anh, những dòng tin nhắn tình cảm qua lại… phía sau những việc đó là một sự thật đau lòng...
Tôi nhìn người yêu cũ má sưng đỏ, mắt rơm rớm nước mà không dám bật khóc thì thấy thương vô cùng.
Tuần vừa rồi, bất ngờ chị gái gọi điện nhờ tôi đứng tên mảnh đất chị sắp mua. Tại sao chị không để chồng con đứng tên mà lại phải nhờ vả tôi?
Mẹ tôi thở dài, bà thương tôi nhưng không biết phải đối đãi làm sao với con rể.
Đi làm về, chồng tôi lao thẳng vào phòng chất vấn vì sao tôi dám để mẹ chồng rửa bát. Tôi không nói gì, chỉ bảo anh nhìn vật đang để trên bàn, tự khắc sẽ hiểu.
Những ngày đầu hôn nhân, cuộc sống của chị M vẫn là màu hồng. Nhưng sau đó là những lời mắng nhiếc, những trận đòn...
Bố mẹ tôi nhìn nhau thở dài, không thể trách cứ được con dâu dù hành động "trả chồng" của chị ấy rất quá đáng.
Nhờ câu hỏi của con gái “sao mẹ không làm như bố?” mà tôi chợt tỉnh ngộ và nhận ra 2 bài học cứu vãn cuộc hôn nhân chạng vạng của mình.
Nghe vợ nói trong nước mắt mà tôi đau quá nhưng vẫn rất giận vợ.
Tôi ôm con vào lòng, an ủi con nhưng thằng bé cứ khóc lóc mếu máo suốt.
Chị gái tôi về nhà trong trạng thái thê thảm. Hai mắt sưng húp, bộ dạng lếch thếch. Nhưng tôi lại chẳng thấy thương dù chị ấy bị chồng đuổi về nhà đẻ. Đáng đời.
Dẫu có chuyện gì xảy ra cũng hãy mạnh mẽ đương đầu nhé các cô gái!
End of content
Không có tin nào tiếp theo