Tìm kiếm: Ở-cữ
Tôi nhìn mẹ chồng chia mâm cơm ở cữ của mình thành hai phần đối ngược nhau mà rơi nước mắt vì thương bà.
Nhìn chồng giận dữ trong bất lực rồi quay mặt vào tường mà tôi thương anh vô cùng, song cũng chẳng giúp được gì cho anh.
Vừa nhìn thấy tôi và mẹ, em chồng rưng rưng nước mắt nghẹn ngào mãi mới chào được thành câu.
Sau này khi đã ổn định tôi đùa rằng mẹ con chị đúng không bằng cái ngon tay út của em chồng.
Chồng tôi đã ra đi để lại quá nhiều trăn trở. Để rồi anh ra đi mà chẳng thể nhắm mắt.
Cuộc đời tôi khổ sở vì chồng quá rồi. Tôi không thể cứ nhẫn nhịn mãi được.
Không phải tôi so bì gì với em chồng, nhưng nếu nói không buồn thì cũng không đúng.
Dù hồi ở cữ được mẹ chồng chăm tận răng nhưng giờ con đã hơn 1 tuổi mà mẹ chồng vẫn ở lại mà không chịu về nhà với anh chị chồng khiến em rất khó chịu.
Mẹ chồng mất sau một tháng ốm nặng. Một tháng đó bà ở viện nhưng tôi cũng chỉ ra thăm được vài lần chứ không thể ở lại trông nom...
Nhiều đêm thấy mẹ chồng vừa gọi điện cho con gái vừa khóc, tôi cũng thông cảm nhưng thái độ thay đổi đến chóng mặt của bà vẫn khiến tôi không thể tin được.
Anh không nói chuyện với mẹ vợ, cũng không ăn uống như trước. Em sợ chồng bị ốm, kén ăn nên mới nói mẹ mua đồ ngon về nấu.
Đến giờ tôi vẫn băn khoăn không biết có nên tiếp tục tìm ra chân tướng?
Vì không thể chấp nhận được sự phản bội cũng như vũ phu của Trường, tôi quyết định ly hôn. Thế mà khi ra tòa, tôi lại là người rút đơn và xin được quay lại.
Thậm chí những lời bà nói với chồng tôi khiến tôi chết điếng, không ngờ trong mắt bà, tôi lại là đứa con dâu tham lam đến vậy! Đã thế, tôi không muốn về nhà nội ở cữ nữa.
Bước vào phòng ngủ của mẹ con tôi, mẹ chồng thoáng sững sờ rồi mắt đỏ hoe.
End of content
Không có tin nào tiếp theo