Tìm kiếm: ở-cữ
Nhìn mẹ vừa khóc vừa tỏ vẻ bất mãn, tôi không biết phải cảm thấy như thế nào, vừa thương xót vừa bực bội.
Lúc nào mẹ chồng cũng đợi vợ chồng tôi ăn xong rồi mới ăn. Tôi khuyên bà ăn cùng thì bà luôn miệng từ chối.
Sau đấy bà gửi lên cho tôi chục triệu nhưng tôi giận gửi trả lại vì trong hoàn cảnh ấy tôi chỉ cần sự quan tâm, thương yêu của mẹ, không cần tiền.
Trời ơi, đây là căn phòng dành cho phụ nữ mới sinh sao?
Tôi ngớ người, cảm giác khó chịu và bực bội. Nhưng mẹ tôi vẫn kiên quyết theo đuổi lý tưởng của đời mình.
Tôi không ngờ, mẹ vợ lại đối xử với con gái ruột của bà như thế?
Sáng vợ chồng tôi cãi nhau, trưa mẹ chồng đã đưa một thứ khiến tôi khóc nghẹn vì xót xa.
Mặc cho xóm làng bàn tán, tôi quyết định để tang chồng và không đi thêm bước nào nữa.
Mở hộp quà ra, tôi giận dữ khi thấy vật nằm gọn bên trong.
Tôi nhìn mẹ ấm ức, nước mắt chảy mà vừa thương vừa giận.
Chỉ chăm chăm vào của cải vật chất, liệu có hạnh phúc lâu dài không?
Tôi hỏi thăm thì chồng đáp một câu khiến tôi giật mình: “Sáng nay bà về quê sớm rồi!”.
Tôi thật tình chẳng thể yêu thương nổi chính vợ mình. Cô ấy là kiểu người thế nào, tôi cũng chẳng hiểu nữa.
Tôi hỏi mẹ chồng sao lại có món ăn đắt đỏ như vậy. Bà tiết lộ một chuyện khiến tôi đau lòng.
Tôi chẳng còn hi vọng gì ở chồng nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo