Tìm kiếm: ở-riêng
Tôi thật sự quá chán nản cuộc hôn nhân không tiếng cười này. Thậm chí tôi chỉ muốn ôm đồ về nhà mẹ đẻ để khỏi phải nhìn thấy mặt chồng nữa.
Liệu tôi có thể tin tưởng chồng mình?
Vợ tôi đã gây ra tội tình gì mà bố mẹ bắt cô ấy phải quỳ vậy?
Tôi cầm sổ đỏ mẹ chồng đưa, trong lòng rối bời, không biết phải làm gì mới phải trong lúc này.
Tôi đứng không vững trước những lời thú nhận của hàng xóm.
Tôi quên bật nút nồi cơm thì mẹ chồng mắng hết ngày này qua tháng khác. Đến lượt bà quên thì thản nhiên bảo con dâu, chịu khó nhịn...
Khi dọn kệ đựng xà phòng trong nhà tắm, tim tôi đập liên hồi khi thấy một thứ nằm vắt vẻo trên chai xà phòng gội đầu.
Tôi và mẹ chồng có mối quan hệ rất tốt nên khi bị bà đuổi ra khỏi nhà, tôi sững sờ vì không sao tin nổi.
Mẹ chồng thẳng thắn bảo chúng tôi chuyển ra ở riêng ngay ngày hôm sau vì một số lý do tế nhị.
Đến giờ tôi mới rút ra được bài học cho mình: Chỉ nên cố gắng khi mình được tôn trọng và được ghi nhận công sức mình bỏ ra. Với người không biết điều, mình càng cố nhẫn nhịn thì lại càng bị bắt nạt mà thôi.
Nhìn đứa trẻ không có máu mủ gì với mình, tôi chẳng có cảm giác hạnh phúc mà chỉ thấy tủi thân.
Khi mở cửa ra, tôi hoảng hồn vì chẳng thấy chồng đâu, chỉ có một mảnh giấy anh để lại trên bàn.
Vì chồng mà tôi chẳng dám dẫn bạn về nhà chơi. Thậm chí khi mẹ vợ tới chơi, chồng tôi cũng đón rước bà bằng "cây chổi lau nhà" trên tay.
Cứ nghĩ anh sẽ giải thích hoặc ít nhất có uẩn khúc trong câu chuyện này. Đằng này anh vẫn bình thản.
Câu nói của anh chồng cứ như hắt cả thau nước đá vào mặt tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo