Tìm kiếm: Anh-trai-chồng
Trong đầu tôi chợt lóe lên hình ảnh đôi khuyên tai em chồng tặng nhưng nghĩ nó chẳng liên quan gì ở đây nên trả lời mẹ chồng: "Con không ạ".
Tôi là người thành phố còn chồng tôi là người ở tỉnh lẻ, chúng tôi yêu nhau được 5 tháng, chỉ trước khi cưới thì người yêu mới đưa tôi về ra mắt gia đình. Trong bữa cơm ra mắt có nhiều người quá nên người yêu giới thiệu một hồi tôi cũng quên mất.
Tôi là người thành phố còn chồng tôi là người ở tỉnh lẻ, chúng tôi yêu nhau được 5 tháng, chỉ trước khi cưới thì người yêu mới đưa tôi về ra mắt gia đình. Trong bữa cơm ra mắt có nhiều người quá nên người yêu giới thiệu một hồi tôi cũng quên mất.
Anh trai chồng luôn quan tâm đến gia đình tôi. Tôi vẫn nghĩ điều đó là bình thường giữa những người thân trong gia đình có mối quan hệ tốt đẹp. Cho đến một ngày.
Em bủn rủn hết chân tay, đứng nép vào tường không dám cử động vì sợ hãi.
Đứng trước điều kiện của mẹ chồng, tôi thấy mọi việc thật mông lung. Nếu bà tính chắc chắn đường lui cho con trai mình vậy còn tôi thì sao. Nếu hôn nhân có bất trắc, tôi sẽ là người ra đi trắng tay khi làm nhà mà không có tên trong sổ đỏ.
Năm nay, tôi 25 tuổi, đang làm việc cho một chi nhánh ngân hàng lớn trong thành phố. Tôi cưới chồng cách đây hai năm và sống chung với gia đình chồng. Nhà chồng tôi thuộc vào hàng khá giả, có của ăn của để do ba mẹ chồng kinh doanh bất động sản từ lâu.
Nhưng vừa mới nhìn thấy khuôn mặt của đứa cháu trai, tôi chết lặng khi thấy nó giống chồng tôi như hai giọt nước. Tại sao lại có sự trùng hợp đến vậy, đầu óc tôi hỗn loạn, mọi thứ rối tung….
Bên trong nấm mồ được chôn chặt bằng bê tông cốt thép là cả một câu chuyện bi thảm về số phận của người phụ nữ bạc mệnh cùng đứa con trai nhỏ của mình. Bi thảm đến nỗi, chục năm đã đi qua, người dân Phú Lương vẫn còn rỉ tai nhau về linh hồn người mẹ trẻ hiện về đòi nhà chồng trả lại công bằng cho mối hận thù ngày nào.
Vì cửa phòng mở toang nên tôi có thể thấy rất rõ chồng mình đứng phía trong, trước mặt anh là chị dâu tôi đang quỳ. Vừa thoáng nhìn thấy cảnh mờ ám đó từ cầu thang, tôi phải trấn tĩnh mình trước khi cố bước thật nhẹ xuống gần hơn để biết rõ chuyện gì đang xảy ra.
"Em làm mọi chuyện đổ bể hết cả rồi" - chồng tôi giận dữ thét lên.
Anh trai chồng luôn quan tâm đến gia đình tôi. Tôi vẫn nghĩ điều đó là bình thường giữa những người thân trong gia đình có mối quan hệ tốt đẹp. Cho đến một ngày.
Cứ đến buổi trưa, anh chồng tôi mang máy hút bụi đi dọn dẹp quanh nhà. Em dâu nằm ngủ trong phòng, anh cũng chẳng e dè, xông thẳng vào.
Giọng nói tiếng phổ thông còn ngọng nhưng xuyên suốt cuộc trò chuyện, Giàng Thị Sua, SN 1984 ở Lóng Luông, Mộc Châu (Sơn La) vợ của Tráng A Tàng (tức Tàng Keangnam) - kẻ nổi đình nổi đám một thời khi dùng ô tô vận chuyển hàng trăm bánh ma túy từ Sơn La về Bắc Ninh bán cho đồng bọn, lại luôn miệng bảo rằng mình vô tội.
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, đông con ở vùng nông thôn Bắc Bộ. Chứng kiến cảnh bố mẹ thường xuyên phải đi vay mượn, rồi bị người ta khinh thường vì nghèo, vì không có tiền, tôi luôn muốn cố gắng học tập, ước mong sẽ đỡ đần được bố mẹ sau này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo