Tìm kiếm: Bố-mẹ
Tôi thật sự quá thật vọng về chồng nên quyết định ly hôn. Khi tôi đưa đơn ly hôn thì chồng quỳ gối khóc lóc van xin tôi.
Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, ấy vậy nhưng ở đời không ít người cứ có thú vui đứng ở ngoài bình phẩm về cuộc sống của người khác.
Anh lén lút không để tôi biết, còn nói là đang trò chuyện với bạn bè. Tôi đương nhiên không dễ bị lừa, vài lần tôi thấy trong điện thoại của chồng những đoạn tin nhắn ôn lại chuyện xưa với người cũ.
Anh tốt với người dưng như thế, sao không nghĩ cho gia đình một chút? Tôi ghen tuông cũng không phải là vô lý.
Thấy chị gái đang mang bầu khệ nệ xách quần áo về nhà, bố mẹ và tôi đều bất ngờ.
Nghe tiếng chuông cửa inh ỏi, tôi ra mở cổng thì thấy anh chồng đang đứng chửi xối xả ở bên ngoài.
Nỗi đau này chưa xong nỗi đau khác ập đến khiến đầu óc tôi rối lên chẳng nghĩ được gì chỉ có ngồi khóc nhìn chị ta đương ở thế đắc thắng.
Lúc mẹ gọi các con về, báo tin có thai, chúng tôi ngơ ngác nhìn nhau mà không thể tin nổi.
Sáng sớm, nhân lúc mẹ chồng đi chợ, tôi gọi điện cho em gái đến chở hai mẹ con về nhà gấp.
Nhìn những món quà của chị Thy trả lại chồng mà tôi thấy tủi thân. Có lẽ chồng tôi phải yêu chị ấy nhiều lắm nên mới dành nhiều thời gian tiền bạc đầu tư đến vậy.
Không hiểu ai xúi dại mà mẹ chồng tôi lại nấu trứng vịt lộn thành canh cơ chứ.
Đến một hôm chồng đi công tác, tôi quyết định lấy bức tranh đó xuống để đem cất thì bất ngờ phát hiện một bí mật động trời.
Lần đầu gặp Th, dựa vào đâu mà mẹ tôi khẳng định cô ấy đã có chồng?
Tôi không ngờ chị dâu lại có suy nghĩ hẹp hòi ích kỷ đến vậy.
Có điều chị dâu lại chẳng hề muốn đón mẹ chồng về ở cùng. Mẹ tôi thì mong đợi vì ở nhà thuê với anh thứ khó chịu lại khổ vô cùng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo






















