Tìm kiếm: Bố-tôi
Mẹ tôi nghẹn ngào nói trong nước mắt, bà mong tôi hãy hiểu cho nỗi khổ của bà. Thấy mẹ mình khóc đau khổ, tôi đương nhiên không thể oán trách bà nữa.
Bạn trai tôi sững sờ, cúi mặt trước thái độ gay gắt của mẹ tôi.
Tại sao sau khi ly dị chồng, chị gái tôi không có đứa con nào đi cùng thế này?
Vì lời hứa với bà chủ mà giờ đây mẹ tôi đang đẩy gia đình đến chỗ tan vỡ.
Hoa càng nghe càng đau xé lòng. Thôi thì cô quyết định ly dị chồng và về ở với bố mẹ vậy, dù thế nào, cô cũng còn bố mẹ làm chỗ dựa.
Lòng tôi rối như tơ vò. Tôi lờ mờ hiểu chuyện thì bà nói “Mẹ xin con hãy để cho mẹ có cơ hội làm trách nhiệm của một người mẹ mà bấy lâu nay mẹ không làm được. Xin con hãy để mẹ bù đắp cho con.”.
Chẳng lẽ lại nói chỉ vì 2 con ngan cuộc hôn nhân của chị tôi tan tành.
Chịu đựng không được nữa, khi con được 2 tuổi thì tôi quyết định ly hôn chồng. Tôi quyết định lên thành phố để tìm việc kiếm tiền. Vì sợ con theo mình sẽ cực khổ nên tôi để con cho chồng cũ nuôi. Tôi mỗi tháng gửi tiền đều đặn về để nuôi con.
Dù đang buồn ngủ nhưng tôi cũng phải gọi chồng vào bên trong và tán dương anh ấy. Chồng ôm tôi từ đằng sau, thơm lên mái tóc tôi và nói "Thấy có đẹp không? Anh đích thân đi mua rồi thay cho em đấy!".
Những câu nói của chị dâu trên mạng xã hội làm bố tôi bức xúc ghê gớm.
Từ ngày sống cùng chồng, tôi khá thoải mái về vật chất, đâm ra có phần ỷ lại vào anh. Vì thế sau khi ngày chồng mất, tôi chật vật xoay sở với cuộc sống. Một mình nuôi con trai nhỏ, nhiều lúc tôi thấy mình không chống đỡ nổi.
Tôi chưa kịp nói gì thì đã bị hứng trọn hai cái tát đau điếng của cô ấy. Sau đó cô gái lại khóc nức nở rồi bỏ đi. Tôi giận run người, đồng nghiệp bên cạnh có người nhìn tôi ái ngại khi nghĩ tôi phản bội bạn gái.
Tôi khá bất ngờ khi nghe những lời bọc bạch của anh hàng xóm. Không ngờ rằng từ rất lâu rồi anh đã để ý nhiều đến chuyện của gia đình tôi.
Chị cởi tới đâu thì tôi lặng người nhìn theo tới đó. Vì sau lớp áo khoác chị mặc chính là cơ thể đầy vết roi hằn. Chị tôi bị chồng bạo hành bằng roi vì ghen tuông.
Tôi tên Dương, năm nay tôi 42 tuổi, có một người em trai nhỏ hơn tôi 8 tuổi tên Khải. Từ lúc tôi còn rất nhỏ, bố mẹ tôi đã bắt đầu buôn bán rau củ quả. Ngày đó bố mẹ tôi chủ yếu bán hàng ở chợ, thế nên hôm nào cũng không quản gió mưa đi làm, tuy rằng vất vả nhưng kiếm tiền khá nhanh.
End of content
Không có tin nào tiếp theo