Tìm kiếm: BỐ-CHỒNG
Ngủ dậy, tôi thấy mẹ chồng vừa đi chợ về. Điều bất ngờ là bà đi chợ bằng cái túi hàng hiệu tôi mua tặng.
Em chồng khoe những món quà mừng thôi nôi lên mạng xã hội. Tôi xem mà vừa tức vừa tủi thân.
Nghe chị nói tới đâu, tôi choáng váng tới đó.
Sau 20 năm ly hôn, đến nay cô và chồng cũ đều đã có gia đình riêng của mình.
Vợ chồng anh cả nhiều tiền, nhiều đất, vậy mà còn tham chút đất ở quê.
Vậy mà bao lâu nay tôi vẫn nghĩ ông bà là người tốt và rộng lượng.
Đang nằm bẹp sau tai nạn, thấy cả nhà chồng kéo đến thăm, tôi chỉ muốn có lỗ nẻ để chui xuống đất vì quá xấu hổ.
Tôi học ngành du lịch, thời con gái đi tour cả tháng, tuy vất vả chút nhưng đổi lại thu nhập cao. Một tháng trừ ăn tiêu các kiểu rồi ít cũng để ra được đôi chục. Nhưng từ ngày lấy chồng, xác định gia đình là quan trọng, tôi chuyển sang làm văn phòng để không phải đi lại. Tuy lương thấp nhưng có thời gian chăm sóc gia đình.
Nhắc đến chuyện đất cát bên nhà vợ là chồng tôi nổi khùng, tức giận không muốn mẹ vợ chia đất cho con trai.
Một ngày nọ, tôi để ý thấy bụng chị giúp việc ngày càng to hơn. Ban đầu, tôi nghĩ chị ấy chỉ là tăng cân do ăn uống không kiểm soát.
Lúc ngồi họp gia đình, mọi bàn ra tán vào nào là tài sản phải chia cho người này nhiều, người kia ít. Họ đưa ra ý kiến rằng tôi là con dâu, chồng mất, chưa sinh nở coi như đứng ngoài cuộc không có phần...
Vợ tôi ra điều kiện chăm sóc mẹ chồng liệt giường là được trả công 15 triệu đồng/tháng, thế mà sau đó, bố tôi vẫn quyết cho cô ấy cả căn nhà anh chị cả đang ở.
Ngày tôi đi đẻ, mẹ chồng chỉ chăm sóc đúng 3 ngày ở viện.
Vợ chồng anh thứ hai ăn ở không có trước có sau, lại còn thường xuyên bắt trộm gà của vợ chồng tôi rồi gửi cho em dâu út mang đi bán.
Nếu không có sự giúp đỡ của bố mẹ chồng, chắc gia đình tôi đã tan nát rồi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo