Tìm kiếm: Bố-mẹ-tôi
Tôi cầm đôi nhẫn lên, nghẹn ngào vì quá thương vợ mình.
Mỗi ngày đi ra đi vào chạm mặt nhau, em đều bị mẹ tôi liếc xéo, đá thúng đụng nia, chê bai là đồ đàn bà không biết đẻ. Mẹ tôi đâu ngờ rằng chính đứa con trai độc nhất của bà mới là đứa không thể sinh con.
Qua cuộc gặp hôm nay, ả biết, con đường tương lai của mình với chàng thôi thế là chấm dứt ở đây.
Quá bất ngờ trước hành động của anh hàng xóm, tôi cố gắng thanh minh mình vô tội. Nhưng bạn trai tôi đã tắt máy ngay.
Đến trước giờ đi ngủ, đột nhiên anh trai vào phòng tôi ngồi, loanh quanh một hồi rồi anh mới nói tôi đừng nên quen T, anh có thể chơi với T nhưng không muốn T làm em rể mình.
Đã 6 ngày rồi chị dâu chưa về nhà, anh trai sống như người mất hồn, bố mẹ tôi thật không biết phải làm sao nữa?
Tôi quên bật nút nồi cơm thì mẹ chồng mắng hết ngày này qua tháng khác. Đến lượt bà quên thì thản nhiên bảo con dâu, chịu khó nhịn...
Khi tôi sinh con gái, gọi điện định nhờ mẹ chồng lên chăm thì bà bảo bận việc ở quê, thế là tôi phải thu dọn về nhà mẹ đẻ ở cữ.
Gặng hỏi mãi chồng không chịu nói, tôi đùng đùng định xông về hỏi thẳng bố mẹ. Lúc này anh mới níu tay vợ lại rồi tiết lộ một điều khiến tôi chao đảo đứng không vững.
Vì chồng mà tôi chẳng dám dẫn bạn về nhà chơi. Thậm chí khi mẹ vợ tới chơi, chồng tôi cũng đón rước bà bằng "cây chổi lau nhà" trên tay.
Tôi khuyên thật lòng nhưng thái độ của chị dâu khiến tôi khó chịu và cạn lời.
Tôi chưa kịp khuyên chồng thì anh đã hớt hải bỏ chạy trước ngay khi nghe tin cô hàng xóm chuyển dạ sắp sinh.
Lúc đông người, tôi nói thẳng việc cuốn sổ đỏ đã không cánh mà bay khiến ai nấy đều kinh ngạc.
Không thấy chồng đâu, tôi tưởng anh đã xảy ra chuyện nên hô hoán hàng xóm đi tìm giúp. Khi nhìn thấy chồng, tôi chỉ muốn độn thổ cho đỡ ngượng.
Bố vợ nằm trong bệnh viện không biết thế nào, vậy mà chồng tôi vẫn thờ ơ không đến thăm.
End of content
Không có tin nào tiếp theo