Tìm kiếm: Bố-tôi
Tôi đã sống một cách khác đi, tìm cho mình những công việc riêng để không còn quan tâm nhiều đến những cư xử của những người xung quanh. Thời gian dần trôi qua, tôi cũng bỏ luôn mong muốn mẹ chồng thay đổi vì tôi biết điều đấy là không thể. Chỉ là tôi tìm cách để ít phải chạm trán với bà hơn thôi.
Tính có nói thế nào bố mẹ Tính vẫn khăng khăng không nghe. Ông bà từ đầu đến cuối luôn cho rằng tôi bán hoa quả thì sao sánh được với Tính là tiến sĩ.
Khách khứa lúc ấy chẳng ai còn dám xì xào về chuyện nhà gái trao ít của hồi môn nữa. Họ chỉ thầm ngưỡng mộ và ghen tị với tôi khi có được một người chồng và mẹ chồng tâm lý, yêu thương.
Em cay đắng, xót xa cho chính số phận của mình.
Tôi bước vào căn nhà "bạc tỷ" mà lòng lạnh tanh.
Anh ta đã nói đến mức ấy thì tất nhiên tôi chẳng còn lý do gì để ở lại. Vậy là tôi thu dọn đồ đạc và chồng tốt bụng đưa tôi về tận nhà đẻ. Thả tôi ở cửa, anh ta định đi ngay nhưng bố tôi đã lên tiếng mời con rể vào nhà uống nước.
Ngày thường anh càng không dẫn tôi về quê nội thăm bố mẹ chồng bao giờ, anh chỉ về 1 mình hoặc đưa con theo mà thôi. Lý do là vì bố mẹ chồng không ưng ý tôi nhưng anh quyết cưới tôi bằng được.
Chồng tôi tím tái mặt mũi, còn cô người tình kia thì đã trắng bệch mặt cắt không còn giọt máu. Cô ta hét lên một tiếng rồi vùng bỏ chạy khỏi nhà tôi, không dám quay đầu lại.
Cuộc đời chẳng ai nói trước được điều gì. Tôi chẳng ngờ chị lại dám làm cái chuyện tày trời ấy. Nếu đêm đó tôi không tỉnh dậy giữa đêm bỗng không thấy chồng đâu thì có lẽ mọi chuyện vẫn chỉ là bí mật.
Dù như thế nào thì tôi cũng rất buồn vì hành động của bố chồng mình. Chúng tôi đều là dâu con trong nhà, ông nên đối xử công bằng mới phải.
Tôi ly hôn với chồng cũ đến nay đã được gần một năm, tôi hiểu anh ấy luôn muốn tái hôn với tôi nhưng tôi ghét anh ấy, ghét những gì mà anh ấy đã làm với tôi, tôi không muốn liên lạc với anh ấy chút nào. Tôi chỉ có thể đáp ứng một yêu cầu là để anh ấy đưa các con đi chơi mỗi cuối tuần.
Nhà chồng tôi nghèo, đông anh em. Ngược lại, gia đình tôi giàu có, bố mẹ lại chỉ có mỗi tôi là con gái nên rất cưng chiều. Khi tôi công khai yêu anh, mọi người đều nói anh hám giàu, ham tiền. Thời gian đó, cả anh lẫn tôi đều bị khủng hoảng vì bị quá nhiều người phản đối. Nhưng bằng tình yêu, chúng tôi đã vượt qua tất cả.
Nhà tôi chỉ có hai anh em trai, mẹ mất cách đây gần chục năm rồi. Sau khi anh trai kết hôn thì chuyển ra ngoài ở riêng, tôi cũng sớm đi lấy chồng, chỉ có bố ở một mình thui thủi.
Ngay hôm dạm ngõ, mẹ chồng tương lai đứng ra tuyên bố trước quan viên 2 họ 1 câu phũ phàng. Chính từ giây phút đó, tôi cảm thấy vô cùng cay đắng và căm hận bà.
Tôi chưa từng oán hận bố mình nhưng để có thể ở bên cạnh chăm sóc ông thì tôi không thể sẵn sàng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo