Tìm kiếm: Chồng-mất
Đứa em trai vô ơn đã khiến tôi hoàn toàn mất niềm tin vào thứ gọi là tình thân gia đình…
DNVN - Tôi mỉm cười xé đơn khi nghe mẹ chồng nói. Chồng cũ của tôi cũng đứng ngay cạnh và anh nghe thấy tất cả.
Bác thì nói thẳng luôn làm dâu nhà bác chẳng cần phải làm gì cả, chỉ cần ăn với biết đẻ là được, làm được thì tháng sau cưới luôn còn không thì chắc là cháu làm dâu nhà khác vậy.
Tôi không ngờ những giọt nước mắt của anh chị chồng là có ý đồ bên trong đó.
Ngày chuẩn bị lo hậu sự cho chồng, tôi mới biết vì sao anh khăng khăng đeo nhẫn cưới đến tận lúc nhắm mắt xuôi tay. Hóa ra tôi đã chung sống với người đàn ông ngoại tình bao lâu nay mà không hay biết.
Khi chị ấy đưa ra số tiền 200 triệu, tôi bàng hoàng, kinh ngạc.
Tôi nghe thì ngỡ ngàng khó hiểu, vì chồng mất đã 5 năm, sao anh có thể gửi tiền cho tôi? Sau đó tôi mới nghe mẹ chồng nói hết ngọn nguồn câu chuyện.
Hoàng đế băng hà đặt dấu chấm hết cho một triều đại. Khi đó, số phận những cung tần mỹ nữ trong hậu cung của ông sẽ ra sao?
Chưa bao giờ tôi thấy chồng mình suy sụp, đau khổ đến vậy.
Bên nhà chồng, mấy năm nay vẫn luôn trách móc vì tôi không chịu sinh con. Thậm chí mỗi lần tôi về quê, mẹ chồng còn chán đến mức không muốn tiếp chuyện.
Rồi ba năm dài trôi qua, đã là cái giỗ thứ ba của Tuấn. Người ta thấy Hân bồng một đứa trẻ khoảng hai tuổi trên tay. Lại là những lời sỉ vả như hai năm về trước. Nhưng Hân không còn sợ sệt, e dè nữa, cô tự tin bước vào nhà chồng.
Đàn bà ở đời, đau đớn, ghen tuông, mệt mỏi cũng chỉ vì hai chữ “sợ mất”. Sợ không giữ được nên không được buông dù tay đã mỏi nhừ rướm máu. Sợ đánh mất nên luôn phải giữ bên mình, dù là một trái tim đã cạn nghĩa cạn tình.
Sau đó, tôi phải làm đủ việc để trang trải cuộc sống, lo toan và duy trì gia đình của mình. Sáng sớm, tôi phải đến trường học phụ bán ở căn-tin, đến trưa thì phụ việc nhà.
Sau khi ly hôn chồng, tôi nuôi con còn Quân nhận chu cấp. 2 năm sau, tôi tình cờ gặp lại người chồng cũ. Thật ra sau này ly hôn chồng, tôi đã dần bình tĩnh lại, cũng đã suy nghĩ thông suốt, nhẹ nhàng hơn. Chúng tôi gặp lại chỉ hỏi han có lệ, tôi buột miệng hỏi chồng cũ.
Từ ngày sống cùng chồng, tôi khá thoải mái về vật chất, đâm ra có phần ỷ lại vào anh. Vì thế sau khi ngày chồng mất, tôi chật vật xoay sở với cuộc sống. Một mình nuôi con trai nhỏ, nhiều lúc tôi thấy mình không chống đỡ nổi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo