Tìm kiếm: Chăm-mẹ-chồng-ốm
Cuộc sống thời gian đầu sau ly hôn của tôi đúng là thiên đường.
Nhìn bát cháo loãng mà chị dâu bưng cho mẹ chồng, cơn giận trong lòng tôi bốc lên ngùn ngụt, thật không ngờ chị lại dám đối xử với mẹ tôi như thế.
Đứng nghe hết cuộc nói chuyện của mẹ chồng, tôi đoán ra người ở đầu dây bên kia chính là em gái bà. Nhưng bí mật kinh khủng được hé lộ trong cuộc điện thoại ấy mới khiến tôi chết lặng.
Tôi giận điên người, sẵng giọng hỏi chị tại sao chăm mẹ chồng ốm mà chị mang cháo suông loãng thế này. Mẹ đang ốm, không bồi bổ được những thứ đắt tiền thì thôi, ít nhất cũng phải ăn uống cho đủ chất chứ.
Cả tuần trời Huyền ngày đêm chăm mẹ chồng trong bệnh viện đến phờ phạc cả người. Thế nhưng bà vừa xuất viện thì Huyền nghe được cuộc nói chuyện của Sáng với một người bạn, anh dài giọng bảo Huyền "chẳng được cái nước gì".
Mẹ chồng mất sau một tháng ốm nặng. Một tháng đó bà ở viện nhưng tôi cũng chỉ ra thăm được vài lần chứ không thể ở lại trông nom.
Câu nói đó gạt đi mọi sự quan tâm của em trong cả tháng qua. Bản thân chồng em cũng cảm thấy bị xúc phạm nên kéo vợ ra về.
Tôi và vợ lấy nhau lúc kinh tế chưa vững nên phải ở cùng ba mẹ tôi. Đến tận bây giờ, mỗi lần nhắc lại, vợ tôi vẫn khó chịu lắm, bảo rằng đó là khoảng thời gian khổ sở nhất đời cô ấy. Tôi thì chỉ biết thở dài chẳng nói được lời nào. Vì đúng là mẹ tôi đã từng cư xử không hề đúng với vợ tôi.
Không muốn mẹ chịu khổ nên hai anh em tôi tự nhủ thay nhau chăm sóc mẹ một cách tốt nhất. Đến lượt tôi chăm mẹ thì phải nhờ chồng đi thay lại xảy ra điều không thể ngờ tới.
Tay bưng trầu, đầu đội lễ đi đón con dâu về nhưng mẹ chồng Hồng lúc nào cũng chỉ coi Hồng như "người dưng nước lã".
Thực sự tôi không trốn tránh trách nhiệm, tôi có lý do nhưng đau lòng thay là không một ai thông cảm cho tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo