Tìm kiếm: Chưa-có-con
Kỷ niệm ngày cưới tôi mời cô bạn thân đến nhà ăn tối, nhưng cũng là ngày mà tôi chỉ muốn ly hôn chồng.
Oanh đang vênh váo liền bị mẹ chồng Xuân cho ăn ngay phát tát!
Khi biết được chồng định gửi tiền cho mẹ giữ hộ, tôi tức lắm. Chi tiêu hoang phí chẳng phải vì tôi mua thuốc, mua đồ tẩm bổ cho anh hay sao?
Vui mừng chưa được bao lâu, Thương khóc ngất đi vì những điều oan trái mà cô trông thấy.
"Cô cút ra khỏi nhà tôi, cái loại không biết đẻ. Lấy cô về chỉ có mỗi việc sinh con sinh cháu mà không làm được thì còn ở đây ăn hại làm gì?" - Nam nhớ lại lúc anh gào lên đuổi vợ.
Hành động của mẹ chồng chẳng khác gì nói vào mặt tôi rằng tôi là một đứa con dâu ở bẩn.
Sự cẩn thận và đa nghi của mẹ chồng làm tôi lo lắng khôn nguôi.
Mẹ chồng thậm chí còn không nói ra mà lẳng lặng đưa tôi tờ giấy với nội dung hết hồn...
Tôi thật sự không hiểu nổi chồng mình đang nghĩ gì trong đầu?
Mẹ chồng hành xử như thế đã đành, đằng này còn có cả chồng tôi hùa theo...
Thấy mâm cơm ở cữ của vợ đặt trên bàn, chồng tôi mở ra xem thử rồi sa sầm mặt mày vì giận dữ.
Tôi rất muốn mạnh mẽ đứng lên bảo vệ ý kiến của mình, nhưng mẹ chồng luôn dồn tôi vào bước đường cùng!
Lời nói của bà ta thật cay nghiệt nhưng phận làm dâu thấp cổ bé họng như tôi cũng chỉ biết lặng lẽ cúi đầu...
''Nhà tôi thật vô phúc mới có con dâu như chị. Cái loại không biết đẻ'' - Phượng vẫn nhớ như in lời mắng chửi của mẹ chồng khi đuổi cô ra khỏi nhà.
Về nhà bất ngờ, Lan vô tình nghe thấy mẹ chồng đang nói chuyện với Tuấn - chồng cô, cuộc nói chuyện xoay quanh nhân vật chính là Lan. Họ trách cô chi tiêu phá mả.
End of content
Không có tin nào tiếp theo