Tìm kiếm: Chậu-quần-áo
Mới sinh con được nửa tháng, em đã phải dậy làm việc vì không chịu được những lời rầy la của chị chồng.
Về quê chồng ở cữ, nếu như bố mẹ anh rất thoải mái tốt bụng thì tôi ức chế và không thoải mái với em chồng ghê gớm.
Một gia đình muốn có được hạnh phúc, thì không thể thiếu được bàn tay của phụ nữ.
"Cô có chăm được mẹ không? Nếu không chăm được thì tôi bảo em trai lấy vợ khác" - chị chồng mắng tôi không kịp vuốt mặt.
Lúc tôi sinh con, bố mẹ tôi có lên xin để đưa về nhà chăm ở cữ. Có điều mẹ chồng tôi sợ tai tiếng và người ta dị nghị nên không muốn cho con dâu về ngoại.
Sáng sớm qua, tôi bị giật mình tỉnh giấc lúc 5 giờ vì tiếng nước chảy trong nhà tắm. Nghĩ mẹ chồng nửa đêm dậy đi vệ sinh, rửa chân tay gì đó rồi quên không tắt nước nên tôi mới dậy xem.
Tỉnh dậy không thấy vợ nằm cạnh, tôi đoán cô ấy đang chuẩn bị bữa sáng. Thế mà ở trong bếp không có ai, bóng dáng vợ chẳng thấy đâu.
Ở châu Phi, cô nào không làm được điều này sẽ bị người khác coi thường, thậm chí còn có nguy cơ… bị ế.
Suốt một tháng, tôi cam chịu giặt đồ không công cho em chồng, không thể cứ làm người giúp việc cho em ấy được nên khi mẹ chồng bê chậu đồ ra nhờ giặt tôi đã bê ngược lại.
Con vẫn đang ngủ say, tôi đặt thằng bé trở lại giường rồi đi quanh nhà tìm vợ. Nghe được tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, để rồi khi đẩy cửa toilet, đập vào mắt tôi là một cảnh tượng không thể ngờ nổi.
Từ một gia đình đầm ấm, bây giờ luôn căng thẳng, ai cũng đổ lỗi là do tôi.
Giận mẹ và em gái, tôi lập tức bảo vợ không cần cơm nước gì cả, đi thu dọn đồ đạc, tôi đưa cô ấy về ngoại dưỡng thai tháng cuối, rồi ở cữ bên đó luôn.
Tôi ôm mặt, khóc nấc lên, vừa ê chề, vừa xót xa khi nghe câu nói của chồng.
Khoảng hơn 11 giờ trưa thì tôi về đến nhà, cứ nghĩ đã có cơm canh nóng hổi chờ sẵn, ai ngờ nhà cửa vắng tanh, vợ tôi chẳng thấy đâu.
Nhìn mâm cơm cữ mà mẹ chồng chuẩn bị cho mình, tôi ứa nước mắt khi bưng bát cơm lên ăn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo