Tìm kiếm: Con-gái-đi-lấy-chồng
Không muốn bị mang tiếng là đứa con bất hiếu, tôi nhờ anh chàng lái xe giả làm bạn trai đưa về giới thiệu.
Phải tuyệt vọng đến mức nào khi không còn nơi để về mà còn bị cha mẹ ruột đuổi đi.
Từ trước đến nay, bố mẹ tôi hãnh diện loan tin khắp làng nói là anh rể cho tiền xây nhà. Vậy mà bây giờ anh ấy lại nói là cho mượn, khiến cả nhà vô cùng sốc.
Mặc dù chênh lệch nhau 18 tuổi, chị Sa Âu vẫn bất chấp khoảng cách tuổi tác cũng như sự phản đối của bố mẹ để lấy anh.
Trong văn hóa thờ cúng tổ tiên, người xưa quan niệm không để con rể đi viếng mộ. Tại sao vậy?
Em xuất thân thành phố, gia đình bố mẹ điều kiện, khá giả. Nhà em kinh doanh 3 đời nên kinh tế có thể nói rất mạnh. Ngược lại chồng em anh ấy chỉ là anh bác sĩ nghèo, lương tháng hơn chục triệu, bố mẹ là công nhân viên nghỉ hưu. Nói chung so về điều kiện thì nhà anh với nhà em khá cách biệt.
Thấy tình hình ngày càng căng thẳng tôi bảo bà ngoại về quê, chứ ngày nào cũng nghe thấy những cuộc cãi vã của hai mẹ không cẩn thận tôi bị mắc chứng bệnh trầm cảm mất.
Mẹ chồng em thật quá đáng. Đáng lẽ bà phải thấy biết ơn chứ không phải trách móc con dâu như thế này.
Những bức ảnh cũ cho hậu thế có cái nhìn chân thực hơn về đời sống, văn hóa và phong tục của người dân thời nhà Thanh (Trung Quốc).
Em bảo tôi cũng có con gái, cẩn thận kẻo sau này giỗ bố cũng không về được.
Tôi nằm trong phòng, nghe bát đĩa loảng xoảng. Chồng tôi gắt lên: "Tại sao lại đối xử với vợ con như thế?".
Mặc dù đi chợ cả ngày, tối mới ăn cùng nhau bữa cơm, con dâu đi làm về là dọn dẹp hết nhà cửa nhưng nó cứ chậm chạp thế nào ấy.
Bố vợ nằm trong bệnh viện không biết thế nào, vậy mà chồng tôi vẫn thờ ơ không đến thăm.
Tôi thực sự thấy sợ hãi với ý đồ của mẹ chồng khi khuyên con dâu đi bước nữa.
Khi còn sống mẹ đã chịu nhiều tủi khổ, vậy mà đến lúc mất, chồng tôi vẫn không để cho mẹ được thanh thản.
End of content
Không có tin nào tiếp theo