Tìm kiếm: Dưỡng-thai
Lúc mở chiếc phong bì mỏng anh gửi, tôi càng thẫn thờ rồi bật khóc lúc nào chẳng hay.
Con đưa tiền cho mẹ mỗi tháng nhưng tôi lại không biết con đang sống khổ như thế.
Trong khi tôi chịu đựng những cơn gò, đau đến toát mồ hôi thì mẹ chồng vẫn kịp dặn dò “đẻ xong bao giờ có tiền thai sản thì cứ đưa mẹ giữ hộ, vợ chồng mày là tiêu hoang lắm đấy”.
Thấy tôi đưa đơn ly hôn, chồng ngơ ngác rồi cuống quýt giữ chân vợ. Nhưng chuyện đã đến nước này rồi, nếu tôi không làm căng thì chỉ có mỗi tôi phải chịu thiệt thòi.
Sau khi biết chuyện, bố mẹ hai bên đều không khuyên gì vợ tôi nữa, cô ấy lập tức xách đồ đạc về nhà đẻ.
Nghe giọng bất cần trơ trẽn của chồng cũ, tôi bật cười chua xót nghĩ gã đàn ông này đến chết cũng không chịu đổi nết.
Như giọt nước tràn ly, tôi gào lên: "Mẹ ơi, mẹ hãy nhìn lại mình đi...".
Đến bữa cơm, cô vờ như không đon đả mời mẹ chồng ăn, trong bụng thì cười thầm. Cô thấy bà nhấc đũa gắp ngay miếng thịt bò yêu thích, nhưng bà giơ lên nhìn rồi chậm rãi đặt xuống bát.
Tôi không bao giờ quên được những hành động mà bố mẹ chồng đã làm.
Cô ấy nói: "Cảm ơn anh đã nuôi con tôi suốt những năm qua, bây giờ tôi về để đón con đi".
Hoàng bèn hỏi thăm người bán nước gần đó, nghe được câu trả lời mà anh "đứng hình" không thể tin nổi. Căn nhà kia chính là nhà của bố mẹ Huệ, hiện tại cô chưa lấy chồng, vẫn sống cùng bố mẹ và các em ở đó.
Em chưa từng nghĩ việc mình được mẹ chồng và chị dâu ưu ái, yêu thương chỉ là dối trá.
Hóa ra vì chuyện này mà mẹ chồng tương lai mới dễ tính với màn chào hỏi siêu hậu đậu của tôi như thế.
Đi làm về, chồng tôi lao thẳng vào phòng chất vấn vì sao tôi dám để mẹ chồng rửa bát. Tôi không nói gì, chỉ bảo anh nhìn vật đang để trên bàn, tự khắc sẽ hiểu.
Nghe khẩn cầu của chồng mà tôi điếng người, không ngờ anh lại có thể xin xỏ tôi điều oái oăm và nực cười như thế.
End of content
Không có tin nào tiếp theo