Tìm kiếm: Giường
Tiểu Tịnh và chồng cũ đã yêu nhau tròn 10 năm trước khi kết hôn, những tưởng sau khi kết hôn họ sẽ có được hạnh phúc mãi mãi nhưng sự tàn nhẫn của hôn nhân đã đánh gục hai người họ. Cuối cùng hai người ly hôn, Tiểu Tịnh nuôi con và trở thành người phụ nữ độc lập, mạnh mẽ.
Đêm trước ngày ra tòa ly hôn, tôi gửi con về nhà ngoại. Tôi nhắm mắt nằm trên giường nhưng chưa ngủ.
Sau khi vợ qua đời đột ngột, tôi sống mà như người mất hồn. Ngày đưa tang vợ, tôi không thể tin.
Trời thương, sau 2 năm kết hôn, tôi sinh được cậu con trai kháu khỉnh. Từ ngày mang thai tới lúc sinh con, tôi được chồng và bố mẹ chồng chăm sóc chu đáo. Quả thật tôi thấy mình rất may mắn.
Thông thường mẹ chồng tôi rất kỹ tính, không để tôi đụng chạm đến đồ đạc trong phòng của bà. Nhưng hôm ấy tôi nghĩ cũng chỉ vào tháo vỏ gối và ga giường ra giặt, tôi sẽ không chạm đến bất kì đồ gì khác trong phòng mẹ chồng.
Trong tình hình đó, tôi buộc phải xin nghỉ việc không lương lo giữ thai. Không đi làm đồng nghĩa tôi không có tiền, trong khi hàng tháng phải trả tiền phòng trọ, tiền thuốc men, ăn uống.
Tôi không ngờ mẹ chồng bình thường hiền vậy mà lại là người sắc sảo tâm lý vô cùng.
Mỗi ngày, tôi đều phải quần quật làm tất cả việc lớn, việc nhỏ trong nhà. Nhưng khi tôi bị bệnh, không thể làm việc nhà, con trai và con dâu đã ngay lập tức đuổi tôi đi.
Nhưng điều khiến tôi sốc nhất là ngày nào mẹ chồng cũng cho dâu ăn tép khô rang như thế mà ngày nào con trai gọi về, bà cũng khoe chăm con dâu ở cũ chu đáo, đầy đủ dưỡng chất.
Tôi cay đắng nhận ra sự thật chua chát này trong chính đêm tân hôn mà mình mong đợi. Tôi đòi ly hôn chồng nhưng bố mẹ tôi can ngăn.
Thay vì đùn đẩy nhau, 6 đứa con của bà cụ này giành nhau để được chăm sóc mẹ.
Lúc tôi đi thấy anh đi theo, nghĩ chẳng có gì, nhưng vừa bật nước tắm thì thấy nước lạnh ngăn ngắt.
Nếu không có Mặt Trời giữ Trái Đất trên quỹ đạo, hành tinh của chúng ta có thể sẽ bắt đầu trôi vào không gian. Trong khi đó nhân loại phải cố gắng sống sót một cách tuyệt vọng.
Cách này thực sự khá hiệu quả, trong vài tháng sau đó vợ tôi đã trở về với lối chi tiêu tiết kiệm, hợp lý. Thực ra tôi không phải kiểu người bủn xỉn, keo kiệt. Chẳng qua mọi thứ có thể chi tiêu thoải mái nhưng nên trong khuôn khổ. Mai này lỡ có tình huống gì bất trắc thì còn trở tay được.
Ngày đầu tiên nằm viện, có mẹ chồng mang đồ và tiền đến đóng viện phí, còn những ngày sau không ai đến thăm nữa. Tôi không muốn cho bố mẹ đẻ ở quê biết tình hình của mình nên khó khăn đến mấy tôi cũng cam chịu một mình.
End of content
Không có tin nào tiếp theo






















