Tìm kiếm: Khóc-nức-nở
Chồng em đi ở đâu về, anh bế thằng bé lên, dáng vẻ rất quan trọng rồi đi nhanh ra ngoài... "Anh bế con đi đâu thế?".
Nhiều đêm nhớ con đến không ngủ được, tôi chỉ mong mỏi được gặp con dù chỉ giây phút, nhưng mẹ chồng bảo không nên gọi video vì con bé cứ nhìn thấy tôi là khóc khiến bà dỗ dành rất vất vả….
Vì nghĩ nông cạn, tôi tức giận dẫn con bỏ đi. Vừa đi được một đoạn, tôi gặp người yêu cũ của mình và nhờ anh lái xe chở mình về. Trên xe, tôi có than thở về mẹ chồng. Nhưng anh lại thở dài nói: “Em đã nghĩ sai rồi”.
Chị vợ của anh nói vậy quá đúng. Em đã cố vượt qua bao đau khổ, điều tiếng để có đứa bé này. Vậy mà rốt cuộc em chỉ nhận được sự phũ phàng rời bỏ của anh ta.
Sau 1 lần lầm lỡ, cuối cùng tôi cũng tìm được tình yêu mới. Nhưng tôi chưa bao giờ dám thú nhận với anh chuyện mình có một con gái 3 tuổi. Ngày tôi làm đám cưới, con bé chạy theo gọi mẹ.
Xuất thân trong chốn “lầu xanh” nhưng nhiều kỹ nữ vẫn quyết thủ tiết, một lòng chung tình với người mình thương yêu khiến người sau rớt nước mắt.
Tôi định sẽ ly hôn để giải thoát cho mình, nhưng chồng tôi lại một lần nữa cầu xin. Anh ta nói vợ chồng tôi sẽ sang nước ngoài làm việc, tránh xa Việt Nam và những cám dỗ từ bạn của chồng tôi mang lại.
Không chồng không con, nhiều người cho rằng tôi chẳng có lý do gì bám trụ lại nhà chồng, thế nhưng tôi đã sống với bố mẹ chồng yên ổn suốt 10 năm nay.
Cưới nhau xong, 2 đứa được bố mẹ chồng cắt đất cho ra ngoài ở riêng. 1 năm tích cóp, vợ chồng tôi xây được một căn nhà khang trang. Nhà chồng cũng chẳng giàu có gì, tôi cũng chẳng có nhiều, tất cả đều nhờ vào tiền mà anh kiếm được suốt mấy năm qua.
Đến giờ phút này nỗi hận của tôi dành cho người chồng từng hàng đêm đầu gối tay ấp đã lên đến đỉnh điểm. Không thể hiểu bây giờ là thời đại nào rồi mà xã hội vẫn còn quan trọng chuyện sinh con trai hay con gái như vậy.
Lúc tôi đi, mẹ chồng còn lau vội nước mắt: "Con đi đi, mẹ không nỡ đẩy con vào bể khổ. Để mình mẹ chịu đựng thôi.
Bố ra đi đột ngột khi chưa tròn 50 tuổi. Đến bây giờ đã được gần một năm, nhưng tôi vẫn chưa thể chấp nhận sự thật.
Mẹ chồng xuất hiện rồi nhanh chóng rời đi, nhưng món đồ bà đưa khiến tôi phát hiện sự thật đau lòng, bật khóc nức nở giữa đám cưới.
Cứ nghĩ làm vợ anh sẽ được hạnh phúc, sẽ được sống cảnh sung sướng. Không ngờ, chỉ sau đêm tân hôn, tôi đã khóc ròng vì sự thật quá đắng cay.
Tôi ngồi lặng lẽ, lau nước mắt liên tục vì quá đau buồn trước cái mất của vợ cũ của chồng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo