Tìm kiếm: Mừng-lắm
Bố mẹ đẻ vừa tặng tôi đôi hoa tai thì vài hôm sau đã bị em chồng mượn để đi chụp ảnh với bạn bè và buổi chiều về thì tuyên bố đã đánh mất.
Đến khi thay bức tranh phong cảnh ở phòng ngủ, tháo rời khung bức tranh cũ để bỏ vào nhà kho, tôi phát hiện ra một vật được dán băng dính chặt ở sau khung tranh.
Một tuần nay không thấy con dâu tương lai sang chơi nên tôi đã hỏi con trai và được biết con bé đang bệnh. Sáng hôm sau tôi dậy sớm để ra chợ mua đồ về nấu nồi cháo thơm ngon mang sang cho con bé. Nào ngờ...
Trong thâm tâm của bà Loan, tiêu chuẩn chọn con dâu của bà phải cao lắm. Có thế mới xứng với đứa con trai giỏi giang của bà. Với lại bà cũng trót chửi đổng, khoe khoang với hàng xóm rồi.
Thấy tôi cầm bức ảnh, anh tái mét mặt, hốt hoảng giằng lại. Tôi run run bắt anh giải thích tất cả mọi việc. Tôi chỉ mong những suy nghĩ vừa rồi của mình chỉ là vớ vẩn nhưng không, chúng là thật.
Tôi không định nghĩa được cảm xúc trong ánh mắt ấy, có điều chắc chắn đó không phải là vui mừng, hạnh phúc.
Nhìn mẹ chồng, tôi hiểu, bà đau đớn gấp trăm vạn lần nỗi đau của tôi.
Anh hoang mang tột độ. Chẳng lẽ vì một lần vui chơi qua đường mà anh đánh mất cả gia đình như vậy sao. Rồi đây, bố mẹ, hàng xóm, anh em sẽ nhìn anh bằng con mắt thế nào. Anh đã từng rất vất vả mới có được tình yêu của Mai, chẳng lẽ giờ mất tất cả sao.
Sau 1 tuần trở về từ chuyến trăng mật, tôi xanh xao và hốc hác thấy rõ. Ai nhìn thấy tôi cũng trợn trừng không thể tin được.
Trong khi Hà thì khá vui vẻ và vẫn hào hứng hy vọng chị chồng sẽ vui, thế mà khi nhìn quà, chị nói 1 câu khiến Hà điếng người.
Tôi đã háo hức, mong chờ gặp mặt chị dâu tương lai. Nhưng khi vừa chạm mặt nhau, cả tôi và chị đều chết trân tại chỗ.
Em cứ đinh ninh khi nhận được tiền, chị em sẽ vui mừng lắm. Thật không ngờ...
“Tôi luôn "dĩ hòa vi quý" để nuôi con. Mình sống tích cực mới nuôi con được và làm nghề này cũng cần sự tích cực”, danh hài Thuý Nga chia sẻ.
Do có việc nên tôi ghé qua nhà chị gái chơi vài ngày, có sống chung nhà tôi mới biết hoàn cảnh thực sự của gia đình chị gái. Và người tôi thương trong căn nhà đó không phải là chị mà là mẹ chồng chị ấy.
Chứng kiến con rể bán hết đồ đạc tìm cách chạy chữa cho vợ, rồi đi lại chăm sóc bố mẹ vợ chu đáo suốt 4 năm qua nên bố tôi thương anh lắm. Có lẽ vì vậy mà ông mới đưa ra đề nghị đột ngột này.
End of content
Không có tin nào tiếp theo