Tìm kiếm: Người-Giúp-Việc
Những cơn nghén ngẩm, nôn ọe khiến tôi quá mệt mà phải xin nghỉ làm không lương ở nhà 1 tháng cho lại sức. Song chỉ được 1 tuần, tôi đã xin đi làm lại luôn vì không thể chịu nổi.
Vì quá nghèo khổ nên vợ chồng tôi không muốn con cái phải như bố mẹ, nên chúng tôi đã làm việc rất chăm chỉ để kiếm nhiều tiền, nào ngờ.
Tôi không ngờ sự "trở mặt" của chồng tương lai đã đẩy tôi vào thế tiến thoái lưỡng nan.
Vì bà ngoại về quê nên chồng tôi đành phải gọi điện nhờ bà nội lên thành phố chăm sóc con chúng tôi.
Em từng nghĩ sau này mình sẽ khổ với mẹ chồng khó tính. Nhưng sau chuyện hôm đó, em phải xem lại chính mình.
Có thêm một cô con dâu ngoan ngoãn, cũng là người mà chị hết lòng yêu thương suốt mấy năm qua, thiết nghĩ là chuyện nên vui hơn là buồn bã, lo lắng.
Tôi có cảm giác mình sắp kiệt sức, sau những ngày tháng sống cùng người chồng vô tâm, thiếu trách nhiệm.
Mẹ tôi thương con trai vất vả, còng lưng nuôi vợ con nên có ý oán trách con dâu không đỡ đần chồng trong khía cạnh kinh tế.
Tôi rất muốn nói cho chị chủ nhà biết nhưng lại sợ chị đuổi tôi đi vì tôi tiếc công việc này lắm.
Chưa đến 10 phút sau, tôi nghe được một tiếng thét kinh hãi bên phòng Huệ vẳng đến. Tiếp theo đó là những tiếng chửi mắng, quát tháo ầm ĩ.
Lại gần tôi càng bàng hoàng khi phát hiện đó là tiếng của vợ, kinh hãi hơn nữa là vợ tôi đang quỳ dưới chân bác giúp việc, dập đầu khóc lóc xin bác ấy tha cho điều gì đó.
Ghé tai áp sát vào cánh cửa, tôi bủn rủn chân tay khi nghe được những âm thanh nhạy cảm từ trong đó phát ra.
Nhìn thấy mặt người quen thuộc, khiến tôi hoảng sợ vô cùng, cứ nghĩ con người này tốt đẹp hoàn hảo nào ngờ nửa đêm vào phòng phụ nữ sờ soạng.
Tôi thấy vợ thật sự quá đáng. Lần này, tôi nhất định không chịu thỏa hiệp.
Trong bếp, mùi thức ăn thơm nức quẩn quanh. Trên bàn ăn, một mâm cơm tươm tất đủ màu sắc, hương vị và bổ dưỡng đã bày sẵn đâu ra đấy, chỉ chờ mọi người trong nhà về là có thể ngồi vào bàn ăn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo