Tìm kiếm: Nhà-đẻ
Thanh đi xuống dưới bếp lấy cốc nước mát uống, không ngờ lúc đi ngang qua phòng mẹ chồng, cô lại nghe thấy bà nói chuyện điện thoại.
Không phải tôi so bì gì với em chồng, nhưng nếu nói không buồn thì cũng không đúng.
Nhiều đêm thấy mẹ chồng vừa gọi điện cho con gái vừa khóc, tôi cũng thông cảm nhưng thái độ thay đổi đến chóng mặt của bà vẫn khiến tôi không thể tin được.
Bước vào phòng ngủ của mẹ con tôi, mẹ chồng thoáng sững sờ rồi mắt đỏ hoe.
Em không ngờ chồng lại tức tối gọi điện ngay cho mẹ vợ chỉ vì vợ mua một cái áo mới.
Tôi chẳng bao giờ thích cãi vã với em chồng làm gì, nhưng nó lại chê con trai tôi chẳng tiếc lời thì tôi phải bật lại thôi.
Mẹ chồng hớt hải gọi điện về rủ tôi đi nối mi gấp, tưởng bà sắp ăn cỗ ở đâu hóa ra bà làm một chuyện khiến con dâu chắp tay xin thua.
Khi nghe mẹ giải thích, tôi rất buồn. Nhưng là buồn về vợ của mình.
Vợ chồng tôi chăm sóc, phụng dưỡng bố xuất phát từ tình yêu thương thật lòng. Nhưng ông lại nghi ngờ chúng tôi.
Trên mâm cơm chẳng có gì ngoài 3, 4 miếng thịt mỡ và 1 bát nước mắm với 1 bát rau luộc. Tôi biết vợ không thể ăn được thịt mỡ nên cô ấy mới phải chan nước mắm ăn cơm.
Nhìn bố mẹ chồng vật vã xin lỗi suốt mấy ngày qua, trong lòng tôi cảm thấy hả hê vô cùng.
Vào viện thăm chồng cũ bị bệnh nặng, tôi bất ngờ gặp mẹ anh ấy để rồi bẽ bàng với tập giấy bà đưa.
Đỉnh điểm hơn, khi nói chuyện này với chồng, anh ấy lại còn bênh mẹ mình chằm chặp.
Mẹ chồng coi tôi như người dưng nước lã nhưng phải luôn nghe lời bà ấy.
Nếu quan điểm sống quá khác nhau thì chắc chúng tôi nên ly thân một thời gian thì hơn!
End of content
Không có tin nào tiếp theo