Tìm kiếm: Nhà-chồng
Hóa ra đứng đằng sau tất cả mọi chuyện lại là người mà tôi không ngờ nhất.
Năm trước tôi được bố mẹ đẻ cho 1 suất đất, nhiều lần chồng nói muốn xây nhà nhưng tôi không đồng ý. Tôi bảo vợ chồng còn trẻ, cố gắng làm vài năm nữa, có tiền gửi tiết kiệm kiếm chút lãi, khi nào nhiều tiền rồi thì xây nhà cũng chưa muộn.
Em đã cố gắng sống với chồng dù rất đau khổ và nhiều uất ức. Nhưng câu nói của anh ta khi gọi điện cho bố em đã khiến em "bừng tỉnh".
Vợ chồng tôi bất đắc dĩ cho em dâu vay 200 triệu sửa nhà, vài tháng sau sự thật đắng ngắt mới bại lộ
Có phải vợ chồng tôi đã quá ngốc nghếch rồi đúng không?
Tôi cáu quá mách với mẹ chồng thì bà chỉ ậm ờ cho qua, không bênh cũng chẳng mắng cô em chồng. Bực quá đi mất!
Cứ nghĩ em chồng đã thay đổi nhưng không ngờ cô ấy còn nham hiểm hơn cả tôi.
Tôi chỉ muốn tốt cho em chồng nên mới khuyên em ấy vài câu. Nào ngờ diễn biến sau đó khiến tôi vuốt mặt không kịp.
Tân quỳ sụp xuống van xin vợ: "Anh xin em, anh trót lỡ làng. Chỉ cần em nhận đứa con riêng này của anh, rồi em muốn gì anh cũng chiều".
Tôi kinh ngạc khi thấy chị dâu trong khách sạn. Chị ấy làm gì ở đây?
Hành động quá tàn nhẫn chứng tỏ chị dâu luôn lo rằng vợ chồng tôi sẽ làm gì đó gây ảnh hưởng tới quyền lợi của cô ta.
Chẳng biết sắp tới, liệu tôi có bị mẹ chồng gây khó dễ không...
Cũng vì tài chính eo hẹp thành thử mang bầu tôi hầu như không được tẩm bổ, tuy sức khỏe vẫn ổn định nhưng em bé lại nhỏ hơn tuổi thai.
Ngày tái hôn, tôi nấc nghẹn nghe con 8 tuổi thủ thỉ: Mẹ có em trong bụng rồi, không cần chăm cho con
Câu nói của bà khiến tôi như tỉnh khỏi con mê, hiểu rằng nếu tiếp tục làm con dâu bà, đời tôi sẽ chẳng có gì ngoài bất hạnh. Vậy là tôi quyết định ly hôn, một mình chăm con.
Đến thăm con gái ở bệnh viện, tôi đứng ở cửa, nghe cuộc trò chuyện của con và mẹ chồng, lòng tôi đầy giận dữ và thương xót.
Lần này, tôi không muốn xuống nước, nhún nhường trước sự ức hiếp quá đáng từ nhà chồng nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo





















