Tìm kiếm: Nhà-bố-mẹ
Khi nghe những lời mắng chửi và hành động nóng nảy của mẹ vợ, tôi quyết định sẽ ly hôn.
Mẹ chồng của chị tôi không biết rằng cái nhà trọ ấy do chị đứng tên thuê, cũng do chị trả tiền hàng tháng. Chị ôm con về ngoại là con trai bà ấy ra đường.
Anh rể cứ thế đòi bỏ vợ cho đến khi tôi ném tờ giấy về phía anh và hét lên: "Anh không biết bây giờ, chỉ chị tôi mới có quyền bỏ anh à?".
Tôi chăm chỉ làm việc, cố gắng kiếm tiền lo cho vợ con, nhưng cuộc đời cứ như muốn đánh đố tôi vậy.
Bà hỏi tôi số tiền kia đã vào tay chưa hay phải đợi khi nào nhận phán quyết chính thức từ tòa án.
Đi khỏi nhà, điều mà tôi lo lắng nhất là chuyện ăn uống của bố chồng. Thế nhưng chuyện đã đến nước ấy, tôi không còn cách nào khác, bố chồng cũng biết điều này nên ủng hộ quyết định của tôi.
Thấy chồng cương quyết như vậy, tôi biết rằng con đường ly hôn đơn phương sẽ rất khó khăn.
Nhìn vợ chà bồn cầu mà cơn buồn nôn dâng lên tận cổ khiến tôi xây xẩm mặt mày.
Cánh cổng vừa mở ra, tôi bàng hoàng khi nhìn thấy cảnh tượng chị dâu hai tay ôm hai cháu, gương mặt tiều tụy, tóc tai rối bời.
Chắc phải có chuyện gì đau buồn lắm, bố chồng tôi mới đứng khóc dưới bếp như thế?
27 tuổi chưa có một mảnh tình vắt vai, tôi không phải là cô gái xấu xí hay kém cỏi gì cho cam, ngược lại tôi có ngoại hình khả ái, tính tình rất thẳng thắn. Nhưng tôi có một quan niệm sống hơi cổ hủ khiến tất cả những chàng trai theo đuổi đều không chấp nhận được.
Tôi nghĩ vợ giận một lúc sẽ xuôi nhưng không ngờ đâu cô ấy để bụng và tìm cách trả đũa với 1 đứa trẻ con.
Tôi vừa hối hận vừa thấy tủi nhục trước những lời cay nghiệt của bố chồng.
Khi tôi đòi hỏi vợ về chuyện có con, cô ấy chỉ chống chế rằng chưa phải lúc thích hợp. Nhưng hóa ra nguyên nhân đằng sau rất khác!
Vừa thấy tôi mở miệng vay tiền, chị đồng nghiệp của chồng đã cười ngặt nghẽo. Chị ấy nói với tôi: "Nhà này đóng cửa đi ăn mày à?''.
End of content
Không có tin nào tiếp theo