Tìm kiếm: Nhà-chồng
Chồng năn nỉ mãi tôi mới chịu về tham dự cuộc họp gia đình. Nhưng hành động của mẹ chồng đã đẩy tôi vào thế khó xử vô cùng.
Cửa phòng cưới vừa mở ra, tôi bàng hoàng khi thấy mẹ chồng đang ngồi trong đó với vẻ mặt rất đáng sợ.
Mẹ chồng gọi tất cả các con tới rồi đưa tờ di chúc cho tôi đọc. Đọc đến đâu, sắc mặt vợ chồng tôi tái mét đến đó.
Con ngoan thì do gen bố nhưng con làm sao thì là tại mẹ hết.
Lúc đông người, tôi nói thẳng việc cuốn sổ đỏ đã không cánh mà bay khiến ai nấy đều kinh ngạc.
Bố vợ nằm trong bệnh viện không biết thế nào, vậy mà chồng tôi vẫn thờ ơ không đến thăm.
Tôi cứ nghĩ mình gặp ác mộng và còn định tìm đến bác sĩ. Nhưng sau đêm ấy, tôi sốc thực sự.
Câu nói cách đây 5 năm của em chồng vẫn còn mãi trong đầu óc tôi. Để hôm nay khi cậu ấy dẫn người yêu về ra mắt gia đình, tôi đã có cơ hội trả đũa.
Em trai chồng rất tâm lý và chín chắn nhìn chung là hơn chồng tôi về mọi mặt, ai lấy được em ấy thì chẳng khác nào đào được mỏ vàng.
Anh quỳ xuống trước mặt Hoa, khóc lóc cầu xin cô đấy. Mà lời van vỉ của anh khiến Hoa sững sờ...
Trong tiệc cưới có tiết mục trao quà cho đôi trẻ, bà nội anh lên nắm tay em, đặt vào tay em một vật nhỏ nhỏ. Em chỉ nghĩ là đôi chỉ vàng, vì bà làm gì có tiền đâu. Không ngờ...
Tôi cất công chưng bát yến thật bổ dưỡng. Nhưng đánh đổi lại là một câu nói phũ phàng của mẹ chồng.
Bố mẹ tôi dặn dò khi nào vào phòng tân hôn, chỉ có 2 vợ chồng thì mới được mở cái túi vải đỏ đó ra.
Bố mẹ chồng tôi cũng ngã ngửa trước sự thật về cậu con rể.
Lan kể, nghe em chồng nói mà cô sững hết cả người vì không thể nghĩ Vân lại có thể suy nghĩ như vậy. Không thể nhẫn nhịn hơn...
End of content
Không có tin nào tiếp theo





















