Tìm kiếm: Nhà-ngoại
Hân là giáo viên cấp 2, ở gần nhà nên tiện đường chăm sóc nội ngoại hơn. Tính cô hiền hòa, biết trước sau nên cũng được lòng bố mẹ chồng.
Sau 3 năm chung sống, vợ đòi ly hôn, khi tôi theo cô ấy về nhà ngoại, tôi sững sờ bởi hình ảnh mẹ vợ
Ba năm sau kết hôn, tôi luôn đối xử tốt với vợ. Tôi nghĩ mình chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với cô ấy.
Em gọi điện cho chồng, vừa khóc lóc vừa kể lể. Chồng liền về cãi nhau với bố mẹ một trận. Thế là mẹ chồng gán thêm tội danh xúi chồng chống lại bố mẹ...
Sau này khi đã ổn định tôi đùa rằng mẹ con chị đúng không bằng cái ngon tay út của em chồng.
Vì nghĩ mẹ chồng bị ốm nên em mới tất tưởi về nhà, nào ngờ bà vẫn khỏe như vâm.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi không thể tiếp tục chịu đựng.
Tôi cứ tưởng ai đó gửi nhầm cho mình, không ngờ lại chính là cô em chồng quý hóa.
Tôi nhìn theo bóng mẹ chồng trong đêm khuya tăm tối mà nước mắt rơi không ngừng.
Có lẽ sự nhẫn nhịn của mình đã lên đến đỉnh điểm, mình nhất quyết không thể im lặng thêm nữa nhưng không thể nói gay gắt được nên đành dùng “tâm kế”.
Vợ cũ đẩy tập hồ sơ qua phía tôi rồi thẳng thắn nói yêu cầu. Tôi ngồi nhìn đứa con nhỏ bên cạnh mình mà rối bời.
Trước buổi họp lớp, chồng ép tôi về vay tiền nhà ngoại được 20 triệu và mượn xe của anh vợ để "ra oai" với bạn bè.
Tôi choáng váng khi biết con người thật của chồng tương lai. Người như thế thì cưới xin làm sao được nữa?
Tôi không phải giàu có gì nhưng bỏ tiền mua một mâm cỗ chu đáo cho ngày thôi nôi của con không lẽ tôi cũng không được phép làm?
Tôi và chồng nhìn nhau trân trối, không ngờ mẹ lại đối xử với chúng tôi như thế.
Tôi không biết các chị ấy có xấu hổ khi đọc những điều đó không. Vì đúng là họ chẳng làm gì cho mẹ cả.
End of content
Không có tin nào tiếp theo