Tìm kiếm: Nàng-Dâu
Câu nói kia, chị chỉ nói ra hiện thực chứ chẳng có ý mỉa mai, mát mẻ gì bà. Nhưng nó lại thành công khiến bà tái nhợt mặt mũi.
Mỗi khi tôi gọi điện về quê thì mẹ chồng đều lấy cớ để không cho tôi gặp con.
Hoảng quá, cô đỡ bà về giường. Nghĩ mẹ chồng lại bị ngất xỉu do tụt huyết áp như mọi khi, Lan mau mải đi pha nước gừng nóng, xoa dầu gió cho bà.
Nghe mẹ chồng nói mà Thư tủi thân vô cùng. Đành rằng con nào cũng là con, mà sao mẹ lại phân biệt đối xử nhiều như vậy.
Thương con cũng là sai hay sao?
Tôi đặt lại điện thoại trả bà, vào giường không ngủ được chỉ biết trùm chăn khóc thầm.
Bà hất hàm nói: "Các con giờ đã có gia đình rồi, tự mà lo lấy thân. Sắp tới con cũng nên dọn ra ngoài ở cho tự lập, nhà đông người tiền ăn uống điện nước cũng tốn lắm".
Bà nói không hết câu đã lắc đầu quay đi làm Ngân điếng tim đứng run tại chỗ chờ nghe "phán xử" của mẹ chồng tương lai.
Gọi cho chị chồng báo mẹ ốm thì bà ấy khóc bù lu bù loa kêu thương mẹ. Thế nhưng cũng có về ngay đâu trong khi từ chỗ chị ấy về có 40km.
Nhìn thấy đôi giày cao gót quen thuộc ngoài cửa nhà, tôi đã bực bội rồi. Không ngờ, mẩu chuyện giữa cô ta và mẹ chồng càng khiến tôi bàng hoàng hơn.
Đêm ấy tôi cứ nghĩ mãi về câu nói cuối của vợ cũ trước khi cúp máy. Liệu có phải quyết định ly hôn của tôi khi trước là sai?
Song tới chiều đó, Hiên đang nấu cơm thì bác bảo vệ tòa nhà gọi cô xuống dưới sảnh có chuyện. Cô vội chạy xuống đã thấy mẹ chồng mình đứng ngơ ngác, vẻ mặt thất thần đứng ở đó rồi.
Khi Ngọc Anh vừa đến chỗ làm thì thấy cuộc gọi nhỡ của mẹ chồng. Cô cũng chẳng buồn gọi lại. Lúc sau thì nhận được tin nhắn của bà, đọc xong Ngọc Anh mới bàng hoàng...
Nhìn tình cũ của chồng cứ lui tới nhà như vậy, bố mẹ Thái còn đón tiếp niềm nở khiến Thảo ấm ức vô cùng.
"Đột nhiên một ngày bố anh gọi điện lên báo mẹ chồng mình bị tai biến, hai vợ chồng tức tốc ra Hà Nội. Biến chứng đã làm bà bị liệt nửa người, mọi sinh hoạt trong nhà đều bị đảo lộn", Hân chia sẻ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo