Tìm kiếm: Phòng-khách
Dạo này tôi nhận ra trong nhà bố mẹ chồng có một điểm khác lạ. Đó là lúc nào cũng có hoa tươi cắm trong bình.
Trong thâm tâm, tôi luôn nghĩ chị dâu là một người phụ nữ tốt tính, cam chịu. Nhưng hành động lần này của chị ấy khiến tôi thất vọng tràn trề.
DNVN - Tìm hiểu và trò chuyện với kiến trúc sư (KTS) Nguyễn Thanh Hải - CEO Công ty Cổ phần Kiến trúc xanh TH Home Việt Nam mới thấy được tâm huyết, sự tỉ mỉ và cẩn thận trong từng thiết kế để sáng tạo nên một không gian sống mang đầy dấu ấn riêng biệt.
Lại gần tôi càng bàng hoàng khi phát hiện đó là tiếng của vợ, kinh hãi hơn nữa là vợ tôi đang quỳ dưới chân bác giúp việc, dập đầu khóc lóc xin bác ấy tha cho điều gì đó.
Ghé tai áp sát vào cánh cửa, tôi bủn rủn chân tay khi nghe được những âm thanh nhạy cảm từ trong đó phát ra.
Cứ nghĩ trong nhà chỉ còn có hai người nên chúng tôi thoải mái làm những gì mình muốn, nào ngờ giờ lại phải khổ sở vất vả thế này.
Dùng chìa khóa riêng mở cửa vào nhà, tôi sững sờ phát hiện phòng khách có điểm bất thường. Đèn bật sáng trưng, trên nền nhà vương vãi quần áo của vợ tôi, thậm chí có cả đồ lót.
Lừa cho Hương ngủ, tôi lập tức mặc quần áo rồi chạy trốn như bay khỏi khách sạn. Cũng may khi tán tỉnh Hương thì tôi nói dối về chỗ làm chỗ ở, giờ chỉ cần chặn liên lạc là cô nàng khó mà tìm được tôi.
"Em tiếp tục đi dạo mua đồ, một lúc sau mẹ anh ấy gọi cho em bảo rằng không gọi được cho anh ấy, không biết có chuyện gì", cô gái chia sẻ.
Mà người nói chuyện này cho tôi lại không phải em. Em thử thai ở nhà và nói với chị gái rằng em đã có thai, hơn nữa còn không muốn giữ lại đứa bé. Chị hoảng quá nên mới gọi cho tôi, sợ rằng chúng tôi có xích mích gì và bảo tôi mau khuyên nhủ em.
Sinh sống dưới chân núi Rồng, cách Cột cờ Quốc gia Lũng Cú (Đồng Văn) chỉ hơn 1km, người Lô Lô không chỉ thân thiện, đoàn kết, gìn giữ nhiều nét văn hoá truyền thống đặc trưng của dân tộc, mà còn biết khai thác lợi thế văn hoá của mình thành sản phẩm du lịch đặc trưng, sinh động, thu hút đông đảo du khách.
Thế nhưng khi tôi bước vào phòng khách thì đập vào mắt là một cảnh tượng kinh hãi không thể tin nổi. Giữa nhà đặt chình ình một chiếc quan tài khiến tôi run rẩy sợ hãi.
Tiếng mẹ Nghĩa vang lên giải thích về thân phận của cô gái đó. Tôi sợ hãi tột cùng, không làm chủ được mình nữa, nỗi sợ đã lấn át lí trí, lập tức quỳ sụp xuống van lạy trước ánh mắt ngỡ ngàng của cả gia đình Nghĩa.
Tôi chậm rãi bước đến gần, cánh cửa nhà tắm hé ra một nửa. Tôi đứng như trời trồng khi nhìn thấy cảnh tượng thấp thoáng bên trong.
Khi tôi nói còn công việc của tôi ở Hà Nội nữa, tôi không thể cứ đùn cho người khác hay chất đống ở đó mãi được. Mà bảo bác lên thành phố thì bác không chịu. Nghe thế, anh bảo ngay với tôi rằng đàn bà con gái cũng không cần công danh nhiều làm gì.
End of content
Không có tin nào tiếp theo






























