Tìm kiếm: Sống-chung
Khi tôi hỏi về quả xoài, chị chồng tỏ thái độ khó chịu ra mặt. Bực bội, tôi công khai giá quả xoài đó khiến chị ấy tái mặt vì sợ.
Mà người nói chuyện này cho tôi lại không phải em. Em thử thai ở nhà và nói với chị gái rằng em đã có thai, hơn nữa còn không muốn giữ lại đứa bé. Chị hoảng quá nên mới gọi cho tôi, sợ rằng chúng tôi có xích mích gì và bảo tôi mau khuyên nhủ em.
Nghe những lời cay đắng thốt ra từ miệng anh, tôi gần như ngã quỵ... Thật không ngờ anh lại coi tôi như thế…
Tôi thật sự thấy lo sợ, bất an vô cùng, giờ tôi không biết nên làm như thế nào nữa… xin hãy cho tôi lời khuyên với.
Chúng tôi yêu nhau nên quyết định về sống thử, cũng là một bước tiến cho quan hệ hai đứa, ngờ đâu.
Chúng tôi, hai người cũ từng thương nhìn nhau mà không khỏi xúc động. Tôi đã hỏi luôn về đứa bé, vì sao nó lại có khuôn mặt giống Thúy và đôi mắt giống tôi đến vậy. Nếu cô ấy lấy chồng Tây, sao đứa bé lại có nét thuần Việt đến vậy.
Một, hai ngày đầu Nga còn cố ăn được, chứ một tuần liền ăn như thế đúng là nhìn thấy trứng mẹ chồng đưa cô đã rùng mình.
Vợ tôi thuộc mẫu người hiếu thắng, khá tiểu thư vì cô ấy được sinh ra trong gia đình có điều kiện. Bố mẹ vợ tôi trước đây chạy chữa cả chục năm trời mới nặn được một mụn con nên dĩ nhiên chiều chuộng cô ấy vô cùng. Tôi biết tính vợ như vậy nhưng bản chất không phải là người xấu nên cũng bỏ qua.
Sau khi mua được nhà, tôi đã thuyết phục mẹ lên sống chung 1 thời gian để chăm cháu giúp. Thế nhưng Hương, vợ tôi luôn càu nhàu: "Mẹ chồng rất khó chiều, kén ăn. Anh xem thế nào mà góp ý...".
Mà người nói chuyện này cho tôi lại không phải em. Em thử thai ở nhà và nói với chị gái rằng em đã có thai, hơn nữa còn không muốn giữ lại đứa bé. Chị hoảng quá nên mới gọi cho tôi, sợ rằng chúng tôi có xích mích gì và bảo tôi mau khuyên nhủ em.
Nghe mẹ chồng nói là đủ biết, các bà mẹ chồng kia vừa “cà khịa” vấn đề gì với bà. Câu trả lời của bà khiến mình xúc động lắm, quên cả cơn đau đẻ.
“Xin lỗi, anh có phải…”, mình nhẹ nhàng lên tiếng. Người đó ngẩng mặt lên nhìn mình. Vừa nhìn rõ mặt đối tượng xem mặt của bản thân, mình kinh hãi không thốt nổi nên lời.
Kẻ thứ ba đang luống cuống mặc quần áo. Cô ta cúi gằm mặt. Tôi lao đến muốn xem mặt cô ta. Chúng tôi giằng co nhau, để khi nhìn rõ khuôn mặt ấy, tôi hóa đá tại chỗ. Tại sao lại là Thu.
Mở mẩu giấy ra, là vài dòng chữ nguệch ngoạc, hẳn cô ấy viết trong lúc vội vã và cảm xúc hỗn loạn. Nhưng thế cũng đủ tôi bủn rủn chết lặng.
Sáng ấy chị giúp việc đến rất sớm, vợ chồng tôi vừa ăn sáng xong thì đã nghe tiếng chuông cửa. Để rồi khi người phụ nữ ấy xuất hiện trước mặt tôi, nhìn rõ khuôn mặt vừa lạ vừa quen đó mà tôi không khỏi rụng rời.
End of content
Không có tin nào tiếp theo