Tìm kiếm: Tai-Nạn
Thấy mẹ tôi nằm bất động, những vị khách không mời kia cũng có chút sợ hãi, họ vội vàng lên xe bỏ mặc tôi gào khóc 1 mình. Khi họ đi khuất, mẹ cũng dần tỉnh lại.
Anh đang đi học sao cho em sung sướng được. Em không sợ vất vả, chỉ sợ sau này anh thành đạt có chức có quyền lại cảm thấy xấu hổ vì có vợ quê như em.
Trên thế giới, có những con đường không chỉ nổi tiếng bởi vẻ đẹp hay sự nguy hiểm mà còn vì những câu chuyện ma ám rùng rợn.
Anh chạy ào đến ôm hai mẹ con vào lòng. Chị mỉm cười đắc ý.
Cô đến rồi sao? Xin hãy vào nhà đi...Nhờ cô trang điểm cho vợ tôi thật xinh đẹp, yêu 10 năm chúng tôi mới được làm đám cưới.
DNVN - Trong rất nhiều những thảm họa từng được đưa lên màn ảnh, bão tố, lốc xoáy vẫn luôn mang đến những trải nghiệm thị giác choáng ngợp nhưng cũng tràn ngập cảm xúc. Hãy cùng điểm lại những bộ phim từng mang “bão tố” quét qua màn ảnh toàn cầu.
Cưới nhau được hơn 1 năm thì Linh đột ngột bị tai nạn phải nằm liệt, nhiều lúc cô chỉ muốn chết đi cho rồi khi tuổi đời còn quá trẻ mà phải chịu đựng cuộc sống tàn phế.
Vì muốn tìm lại quá khứ nên tôi đồng ý kết hôn với bạn trai cũ.
Sau khi lấy nhau, chúng tôi có một căn nhà riêng cùng số vốn kha khá của hai bên gia đình cho. Tôi theo chồng về quê, bố mẹ tôi thương con gái mà rơi nước mắt. Nhưng tôi tin vào quyết định của mình, tôi muốn sống cả đời bên người đàn ông mình chọn.
Những tháng ngày tôi chật vật trong nỗi đau mất chồng, anh ấy luôn ở bên động viên tôi. Cuối cùng, vì cảm động trước chân tình của anh ấy mà tôi đồng ý tái giá.
Ngày đó, chúng tôi đều có công việc tốt lương cao, tiền của tôi để chi tiêu sinh hoạt, còn của chồng để tiết kiệm. Cưới nhau 5 năm vợ chồng tôi mua được nhà riêng. Khi con trai tròn 10 tuổi, chúng tôi kiếm đủ tiền và định mua một suất đất thì gia đình xảy ra chuyện đau thương.
Hôm đó chị hàng xóm đi làm đêm về và thấy chồng em nằm ngất ở cổng.
Tôi không biết với người khác thế nào nhưng vợ chồng tôi có quan điểm sống khá giống nhau, dù là người thân hay bạn bè thì mối quan hệ nào cũng cần có sự cho đi nhận lại. Tôi không phải Bồ Tát để có thể cứ cho đi mãi mà đối phương chẳng coi ra cái gì, lòng tốt đặt không đúng chỗ cũng là tội ác.
Thi thoảng nửa đêm thức giấc, tôi còn bắt gặp con bé ngồi vừa xoa bụng vừa thủ thỉ một mình...
Ngày nào cũng chăm chỉ thấy con dâu đến một chỗ chừng 2 tiếng rồi về. Đoán già đoán non chỗ đó không thể là chỗ nào khác ngoài nhà nghỉ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo