Tìm kiếm: Thuê-người-giúp-việc
Hốt hoảng, tôi gọi điện cho xe cấp cứu rồi gọi cho anh rể đến bệnh viện.
Không hiểu bố và anh hàng xóm có quan hệ gì với nhau mà bán đất với giá rẻ như cho vậy.
Bố tôi tức đến mức không nói được gì, còn mẹ tôi lên cơn đau tim vì bà có bệnh huyết áp và tim mạch từ trước.
Chưa về già mà câu nói của mẹ chồng đã ứng nghiệm nhưng bà lại không thể thực hiện lời tuyên bố với con dâu.
Mẹ chồng gọi tất cả các con tới rồi đưa tờ di chúc cho tôi đọc. Đọc đến đâu, sắc mặt vợ chồng tôi tái mét đến đó.
Cả tôi và con đều giật mình trước quyết định của mẹ chồng.
Hóa ra anh tôi làm ra nhiều tiền nhưng đối xử với vợ con thì cộc cằn, vô tâm và ích kỷ.
Kết thúc cuộc trò chuyện ấy, Cúc chấp nhận đưa con về quê. Đăng như trút được gánh nặng, phó mặc vợ con cho bố mẹ vợ, đến tiền chi tiêu cũng không gửi thêm cho ông bà.
Tôi thấy vợ mình quá ngang ngược. Mẹ tôi sống tốt như vậy, thử hỏi trên đời có mấy ai thương con cháu được như bà.
Lời cầu xin của chị giúp việc làm tôi rối lòng, phải nhờ đến sự trợ giúp của chồng. Nhưng rồi vẫn chưa tìm được câu trả lời thỏa đáng.
Cô khỏe mạnh và cáng đáng mọi việc trong nhà từ lớn đến nhỏ, vậy mới là bình thường và là điều nên làm. Cô ốm và Khang phải thay vợ làm việc nhà, đó là lỗi của cô.
Chửi con dâu chán chê xong, ông Phan bước ra cửa lại ngã oạch thêm cái nữa vì dẫm phải đống canh rau.
Nào ngờ hôm qua bị đau đầu do thời tiết thay đổi, tôi xin sếp về sớm và nghe trọn cuộc nói chuyện giữa Thương và chồng tôi rằng: "Em đã hi sinh tình cảm gia đình ở quê để chiều chuộng anh bất cứ lúc nào anh muốn. Nay anh lại bỏ em để quan hệ với Mến thì liệu có công bằng không?".
Ngày ôm con đi khỏi nhà chồng, tôi đã từng mong tai họa sẽ ập xuống gia đình này. Thế nhưng khi nghe tin họ gặp quả báo, tôi lại thấy ngậm ngùi.
Tới lúc này, dù cay đắng nhưng Linh vẫn phải thừa nhận một điều, đó là sự tôn trọng và tình yêu chồng dành cho cô đã vơi cạn đi rất nhiều.
End of content
Không có tin nào tiếp theo