Tìm kiếm: Trông-Con
Mẹ vợ lên chơi mà chồng tôi cũng vẫn tính tiết kiệm từng đồng. Quá uất ức, tôi đã vùng lên phản kháng.
Tôi nhận ra không chỉ mình tôi mà nhiều bà vợ khác cũng đang mắc phải “bệnh suy diễn”.
Tôi luôn cố gắng cân bằng giữa vợ và mẹ nhưng không có nghĩa là cô ấy muốn gì tôi cũng phải nghe.
Đang cho con ăn thì mẹ chồng lao vào quát: "Nó phải ăn hết bát, trớ ra mới là no!"
Ngủ gật cạnh đống quần áo bừa bộn, tôi bị mẹ chồng "tặng" cho một cú tát trời giáng và màn ném vali ra khỏi nhà giữa đêm.
Nhà có khách mà mẹ chồng cứ chọc đũa ngoáy bát canh, tôi ghé tai góp ý thì bà chửi ầm lên.
Mẹ chồng "ăn dầm ở dề" nhà con dâu đòi đứng tên sổ đỏ, tôi làm mâm cơm thịnh soạn chiêu đãi lại khiến bà bỏ về quê.
Nếu như không có 3 ngày nay, tôi sẽ sống mãi trong sự nghi ngờ và ghét bỏ mẹ chồng.
Mẹ chồng xỉa xói "không biết giống đâu suốt ngày ốm", tôi đáp trả khiến bà cứng họng.
Trông cháu được 1 tháng mẹ chồng đòi trả công 7 triệu, tôi không tranh cãi chỉ đưa thêm thứ khiến bà tá hỏa.
Vợ đòi đuổi mẹ chồng đi vì một quả hồng, khi biết lý do tôi tiễn thẳng cô ấy về nhà ngoại.
Hôm chủ nhật vừa rồi là ngày thứ 35 chồng thất nghiệp, nhà chúng tôi gần như cạn tiền rồi, nhưng em trai chồng lại đến. Tôi nghĩ em lại đến ăn chực thôi.
Mẹ chồng suốt ngày "tâm sự" với cháu nội mới đẻ, nghe những lời bà nói mà tôi suy nhược khi ở cữ.
Mỗi người bước vào một cuộc hôn nhân đều là vì muốn chung sống hết quãng đời còn lại. Chỉ là trong chốn hồng trần theo năm tháng, có người có thể nắm tay nhau đi đến bạc đầu, nhưng cũng có người lại ngày càng xa cách, đường ai nấy đi. Rốt cuộc lỗi có phải do hôn nhân đã giết chết tình yêu?
Chị đẻ chứ có phải chị què tay cụt chân đâu mà việc gì cũng ném hết cho mẹ tôi làm.
End of content
Không có tin nào tiếp theo