Tìm kiếm: Trụ-cột-gia-đình
Tôi chưa thấy ông chồng nào vô trách nhiệm với con như chồng mình. Sinh đứa con đầu, tôi đã chịu đựng quá đủ rồi, tôi không muốn quá khứ lặp lại.
Khi anh hàng xóm ngỏ lời yêu, tôi dù bất ngờ nhưng vẫn rất vui vẻ. Sống trong cô đơn quá lâu, tôi cũng muốn kiếm tìm một bờ vai cho cuộc đời mình.
Đất đai đã có sổ đỏ rõ ràng hết rồi nhưng anh trai tôi vẫn kiên quyết đòi chia thêm đất. Anh ấy nói lý do khiến cả nhà bất lực nhìn nhau.
Tôi vẫn biết con gái mình hiền nhưng hiền đến mức ngốc nghếch thế này thì tôi cũng chẳng biết phải giúp nó thế nào nữa...
Lo sức khỏe mẹ còn yếu nên sau ngày xuất viện, tôi muốn giữ bà ở lại nhà mình một thời gian. Nào ngờ anh trai tôi nằng nặc đòi mẹ phải về quê gấp.
Không ngờ về chăm sóc mẹ bệnh, Quảng lại ở luôn quê, không muốn quay trở lại thành phố. Anh đã đẩy tôi vào thế khó xử, không biết phải chọn con đường nào nữa?
Anh chị yêu nhau suốt 3 năm nay, nhiều lần gia đình nhắc nhở chuyện cưới xin nhưng bất thành. Đến khi bố mẹ ép phải cưới thì chị tôi lại không muốn lấy anh Kiệt.
Tôi đi làm về sớm hơn chồng nên chứng kiến cảnh con trai vào bếp nấu ăn. Nhìn mâm cơm tuy đơn giản nhưng ấm áp, tôi không khỏi cảm động.
Cũng bởi vì không muốn tham gia vào chuyện dạy con của người khác nên tôi thật lòng chỉ muốn chia tay cho xong!
Nếu đặt mình trong vị trí của hai bác, đến bản thân tôi cũng cảm thấy khó chấp nhận.
Sau khi ly hôn, tôi lúc nào cũng nhớ về mái ấm cũ, nhớ về người chồng cũ cục mịch, cộc cằn của mình.
Đưa con ra phố chơi hè, thế mà anh tôi lại bán nhà từ lúc nào không hay. Khi tôi muốn đòi phần tài sản của mình thì lại rơi vào thế bí.
Vì gia đình khá giả nên bố mẹ muốn tôi phải yêu được người đàn ông tốt mọi mặt. Những bạn trai tôi đưa về chơi nhà mà không hợp mắt là mẹ loại ngay.
Khi chị gái hậm hực ôm đồ đạc về nhà, bố mẹ tôi cũng không mấy bất ngờ nữa.
Được bố chồng tặng nhà và cho ra ở riêng, tôi cứ nghĩ cuộc sống sẽ tốt hơn nữa. Nào ngờ gia đình tôi xuống dốc thảm hại.
End of content
Không có tin nào tiếp theo