Tìm kiếm: Trách-móc
Tôi còn chưa phản ứng kịp thì Tuấn đã đưa ra một tấm ảnh chụp phim, nói đó là con của tôi và anh. Mẹ chồng tôi điên tiết lao đến tát tôi một cái, nói tôi là đồ lừa đảo, định bắt con trai bà đổ vỏ.
Anh đã 40 tuổi nên tình trường chắc chắn dày dạn lắm rồi. Nhớ đến chuyện anh từng chung đụng với nhiều người phụ nữ, tôi có chút khó chịu trong lòng.
Vừa chợp mắt được một lúc, tôi đã bị chồng ném cả tập phong bì vào mặt rồi gắt: "Dậy mà xem...".
Khách khứa lúc ấy chẳng ai còn dám xì xào về chuyện nhà gái trao ít của hồi môn nữa. Họ chỉ thầm ngưỡng mộ và ghen tị với tôi khi có được một người chồng và mẹ chồng tâm lý, yêu thương.
Khi em chồng mang bầu, mẹ chồng lập tức xin bên thông gia cho cô ấy về đây sinh sống. Thế nhưng, bà lại đưa ra yêu cầu là vợ chồng tôi phải góp tiền nuôi em.
Ngày mẹ chồng tuyên bố di chúc, tôi dậy rất sớm với một tâm trạng hân hoan, sung sướng. Nghĩ đến mình sắp đổi đời giàu có, ai có thể không hạnh phúc.
Chồng cô ấy khá giàu có, công việc cũng tốt. Có vẻ như có chức tước gì ở công ty. Cô ấy hay than vãn lo chồng bị gái bu.
Chồng tôi tím tái mặt mũi, còn cô người tình kia thì đã trắng bệch mặt cắt không còn giọt máu. Cô ta hét lên một tiếng rồi vùng bỏ chạy khỏi nhà tôi, không dám quay đầu lại.
“Sao chị lại bất cẩn thế, mẹ quý cái bình này lắm đấy!”, em gái chồng lên tiếng trách móc tôi. Nhưng mấy lời phê phán đó lập tức im bặt khi chúng tôi phát hiện bên trong chiếc bình thế mà lại có một món đồ.
Chồng tôi không những vô trách nhiệm với vợ con mà còn ngang nhiên cặp bồ với người phụ nữ hơn tuổi nhưng giàu có.
Nhà tôi chỉ có hai anh em trai, mẹ mất cách đây gần chục năm rồi. Sau khi anh trai kết hôn thì chuyển ra ngoài ở riêng, tôi cũng sớm đi lấy chồng, chỉ có bố ở một mình thui thủi.
Mới sinh xong mẹ chồng đã gợi ý cho cháu sang ngoại, được 2 tuần bà tức tốc gọi về vì lý do hiếm gặp
Tôi mới sinh con bằng phương pháp mổ đẻ được hơn 1 tháng, mấy ngày ở viện, chỉ có mẹ đẻ, chồng và em gái tôi hỗ trợ còn mẹ chồng thì quả đúng như người dưng nước lã. Bà vào viện với cháu chắc được khoảng nửa tiếng, nhìn thấy thằng cháu đích tôn kháu khỉnh giống bố như đúc mà chẳng thấy bà có biểu hiện gì là vui vẻ, phấn khởi cả.
Tôi chưa từng oán hận bố mình nhưng để có thể ở bên cạnh chăm sóc ông thì tôi không thể sẵn sàng.
Mọi thứ thật quá sức tưởng tượng của tôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng vợ mình lại biết chuyện này và tìm tới tận đây. Một giây thoáng qua, đầu tôi đã hiện lên đủ những cảnh cào cấu rồi giật tóc đánh ghen như trên những bộ phim truyền hình. Vậy mà không.
Tôi đã từng giận, thậm chí không nói chuyện với mẹ chồng vì nghĩ bà lười nhác không muốn giữ cháu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo