Tìm kiếm: Về-quê-chơi
Buồn bực cũng có làm được gì đâu vì đấy là tài sản nhà chồng.
Anh tôi nói tiền đưa bao nhiêu vợ cũng chê ít, không hiểu tiền để đâu mà tháng nào chị dâu cũng kêu hết tiền phải đi vay đồng nghiệp để chi tiêu.
Cả nhà chạy ra ao xem thì thấy bố và người yêu tôi đang cãi nhau ầm ĩ, không ai chịu nhường ai.
Tôi bực mình ném bẹt cả giỏ cua ra sân, thế là cả đàn cua chạy lung tung như vỡ trận!
Bố tôi giận dữ, chỉ thẳng mặt bạn trai tôi rồi quát: "Cút, không cưới xin gì hết. Nhà tôi không có phúc phần nhận anh làm con rể".
Cầm chiếc bánh gio đang ăn dở trên tay, tôi ném thẳng vào thùng rác rồi bỏ về trước sự bối rối của bạn trai.
Về ra mắt nhà bạn trai, tôi chết trân khi nhìn thấy bức ảnh giống mình đặt nghiêm chỉnh trên bàn thờ
Vừa nhìn thấy bức ảnh, tự nhiên cả người tôi bủn rủn khiến Vũ phải lao ra đỡ.
Em trai chồng đang học năm thứ 3, đột ngột thông báo sẽ bỏ học làm cả nhà vô cùng sửng sốt, còn tôi gục ngã. Không ngờ em ấy đã quên sạch những lời hứa hẹn ngày mới nhập học.
Nói rồi Nhung tắt phụp điện thoại, hôm sau Ngân cũng không cho Đạt về. Ngờ đâu tối đó mẹ chồng cô gọi lên.
Tôi không thể hiểu nổi anh chị chồng mình có còn là con người không? Sao họ lại bất hiếu đến thế? Ngay cả việc đưa mẹ đi bệnh viện chữa ung thư cổ tử cung họ cũng không đồng ý.
Đáng lẽ khi mẹ chồng gặp chuyện, người đầu tiên mà bà phải gọi là tôi. Đằng này, tôi là người cuối cùng biết chuyện.
Đến lúc này tôi cũng không quan trọng việc bố mẹ chồng đối xử như nào với con mình nữa...
Cuộc sống công nhân của vợ chồng tôi khó khăn nên khi bà ngoại ngỏ ý muốn các con về sống cùng, tôi vui lắm, nhưng phản ứng của chồng khiến tôi thất vọng vô cùng.
Nhìn mâm cơm mẹ chồng bưng ra, tôi ngạc nhiên vô cùng nên hỏi đứa cháu, không ngờ cháu thốt lên: "Bình thường nhà con ăn khổ lắm cô Hân ơi...".
Không thay đổi được em chồng nên tôi bàn bạc với chồng, hi vọng anh sẽ cho ý kiến gì đó khả thi, nào ngờ anh lại bảo tôi cứ theo ý em ấy mà làm!!!
End of content
Không có tin nào tiếp theo