Tìm kiếm: Viện-phí
Nhà tôi có mỗi hai chị em, tôi và một cậu út nữa. Tôi thì bỏ chồng nuôi 1 đứa con, còn cậu út thì có 3 đứa con trai.
Gia đình tôi nợ chị dâu quá nhiều ân tình, thế nên tôi quyết định sang tên sổ đỏ cho chị ấy, thế mà bị từ chối ngay tức khắc.
Cá nhân tôi thì thấy cô ta không xứng đáng được xem là thành viên trong gia đình.
Không nói ra nhưng bố mẹ tôi thực sự rất thất vọng bởi trước nay ông bà rất yêu thương và tin tưởng con dâu nhất là sau khi con trai mất, ông bà lại càng dành tình thương cho chị.
Lạ ở chỗ, bình thường bà yêu thương tôi là thế mà tới khi biết bản thân sắp trút hơi thở cuối cùng, bà lại không chịu cho tôi vào phòng gặp mặt. Lúc bà đi, chỉ có 2 con gái với 1 con trai của bà.
Hai vợ chồng mất 1 tuần đi hỏi han khắp nơi, bán bớt một số thứ trong nhà đi cũng gom góp được 200 triệu. Nhưng lúc mang đến đặt lên bàn trong phòng bố chồng thì ông lại nói...
Thấy cảnh bố ngồi lặng lẽ giữa hương khói, tim tôi nhói đau, vừa thương bố vừa giận chính mình.
Cứ nghĩ dốc hết lòng vì con sẽ được đối xử tử tế lúc về già nhưng tôi đã nhầm thật sự.
Cuộc đời tôi khổ sở vì chồng quá rồi. Tôi không thể cứ nhẫn nhịn mãi được.
Nhìn thứ mẹ chồng gửi lên ngay sáng hôm sau, tôi điêu đứng và không biết mình đã sai ở đâu?
Mẹ chồng của chị tôi không biết rằng cái nhà trọ ấy do chị đứng tên thuê, cũng do chị trả tiền hàng tháng. Chị ôm con về ngoại là con trai bà ấy ra đường.
Cá nhân tôi thì thấy cô ta không xứng đáng được xem là thành viên trong gia đình.
Vừa thấy tôi mở miệng vay tiền, chị đồng nghiệp của chồng đã cười ngặt nghẽo. Chị ấy nói với tôi: "Nhà này đóng cửa đi ăn mày à?''.
Vội vàng mở tủ kiểm tra tiền thì ôi thôi 30 triệu đồng biến mất rồi. Hoảng quá tôi gọi chồng bảo anh báo công an.
Khi biết bạn trai là người không tầm thường, tôi lại thấy sợ con người anh nhiều hơn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo