Tìm kiếm: Về-làm-dâu
Câu trả lời của chồng khiến tôi không khỏi thất vọng. Tuy nhiên nghĩ chuyện đó để sau này cưới về rồi tính nên tôi không tranh cãi với anh.
Mẹ chồng thậm chí còn quỳ xuống cầu xin để tôi ký vào đơn ly hôn. Bà bảo như thế là tốt hơn cho tôi, cho cả Bảo.
Nhớ lại thì từ khi tôi mang bầu, bố chồng thường cố tình vào bếp nhiều hơn, thậm chí ông còn hay đi siêu thị giúp con cái nữa.
Cầm tờ di chúc trên tay, tôi rối loạn và sợ hãi thật sự. Đặc biệt là ánh mắt như muốn "ăn tươi nuốt sống" của hai người chị chồng.
Sau ngày ly hôn, lúc Tuấn xuất hiện trước mặt Mai, chị còn nhìn anh bằng ánh mắt lửa hận. Nhưng ngay sau đó, chị phải chạy theo sau gọi với tên anh.
"Mày cút, nhà tao không có loại con dâu hư hỗn, mất dậy như mày" - bố chồng hầm hầm đuổi tôi.
Hàng xóm chẳng giúp gia đình tôi thêm hòa thuận thương yêu nhau thì thôi, đằng này chuyên có kiểu "chọc gậy bánh xe".
Câu nói của bà khiến tôi có chút sững sờ hiểu ra nhà chồng có bí mật mà mình không hay biết.
Tôi bảo mới thử que, bà giục con trai đưa đi khám liền. Ngay hôm sau mẹ anh chủ động liên lạc với bố mẹ tôi hẹn ngày lên nhà nói chuyện người lớn.
Nhìn bố mẹ chồng vật vã xin lỗi suốt mấy ngày qua, trong lòng tôi cảm thấy hả hê vô cùng.
Nhìn chồng vừa mất căn nhà to đẹp lại vừa phải chạy theo cầu xin bồ nhí đừng bỏ mình, tôi bật cười một cơn sảng khoái khiến bố mẹ chồng "muối mặt".
Bảo sao có người yêu 4 tháng rồi mà Thảo không chịu ra mắt, nó còn giấu tiệt cả đám cưới không dám mời tôi cơ mà!
Bình thường tôi cũng chẳng hỏi han gì đâu nhưng hôm qua tình cờ nghe được cuộc điện thoại của cô em nói chuyện với bạn nó, tôi mới chán hẳn.
Gặp mẹ bạn trai để thông báo chia tay, nhưng chưa kịp nói gì thì bác đã đón đầu: "Tháng sau cưới nhé!".
Buồn bực cũng có làm được gì đâu vì đấy là tài sản nhà chồng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo