Tìm kiếm: Về-nhà-mẹ-đẻ
Lúc anh tôi tuyên bố cưới chị Huyền làm vợ thì ai cũng nể phục ngưỡng mộ. Nhưng không ngờ đó lại là một sai lầm.
Tôi vui vẻ, hớn hở vì được nhận quà 8/3 của chồng. Đây cũng là món quà đầu tiên anh tặng tôi trong 11 năm chung sống.
Mẹ chồng bảo tôi mới mang bầu 3 tháng đã định lười, sau này bụng to 7-8 tháng chắc làm mình làm mẩy hơn cả công chúa hoàng hậu.
Tôi tức giận ôm quần áo, dự định bỏ về nhà ngoại nhưng bố mẹ chồng nài nỉ tôi ở lại.
Cho ở nhờ lúc cơ nhỡ, bạn thân tiện tay cướp luôn chồng và nhà của tôi.
Mặc dù tôi đã đi khám nhiều nơi nhưng vẫn không tìm ra lý do vô sinh. Đến khi chồng tiết lộ bí mật, tôi hoàn toàn sụp đổ.
Tôi chào hỏi rất đon đả nhưng mẹ chồng cũ không hề nói gì. Tôi có cảm giác bà coi tôi như kẻ thù vậy.
Cô cho biết, theo thói quen cô ôm con về nhà bố mẹ đẻ để tìm kiếm sự an ủi, bảo vệ từ bố mẹ.
Cho em chồng vay cả tỷ bạc để xây nhà, ngờ đâu chưa đầy một năm, em ấy đã trở mặt tố cáo chuyện cũ với mẹ chồng khiến tôi điêu đứng.
Tôi cầm mảnh vỡ heo đất lên, cảm giác uất nghẹn, khó thở trong lồng ngực.
Đi làm về muộn, tôi thấy xe vợ cũ của chồng đã dựng trước sân. Lúc ấy tôi nghĩ, 10 giờ đêm còn chưa về, chị ta tính làm gì trong nhà tôi?
Đến thăm mẹ chồng cũ, tôi bật khóc khi thấy bà ngồi đơn độc nhưng bàn ăn có tới 3 bộ bát đũa.
Sau ngày ly hôn, lúc Tuấn xuất hiện trước mặt Mai, chị còn nhìn anh bằng ánh mắt lửa hận. Nhưng ngay sau đó, chị phải chạy theo sau gọi với tên anh.
Phải tuyệt vọng đến mức nào khi không còn nơi để về mà còn bị cha mẹ ruột đuổi đi.
Gia cảnh nhà em hơi trái khoáy. Mẹ chồng của em lại tốt hơn cả mẹ đẻ. Nói ra thì chẳng ai tin nhưng đó là sự thật. Mẹ đẻ của em thì sống hơi nặng tiền bạc, thành ra đứa con nào có tiền là bà xoắn xuýt lấy. Còn em kinh tế đang khó khăn, chưa nhiều tiền, thế nên bà chẳng xem ra gì cả.
End of content
Không có tin nào tiếp theo