Tìm kiếm: Về-nhà-ngoại
Sau đám cưới vì chạy bầu, Hùng chẳng thiết tha gì với gia đình, vợ con. Nhiều lúc buồn tủi phát khóc nhưng rồi, Nguyệt biết mình phải tìm cách cứu vãn cuộc hôn nhân mới chớm nở này.
Vì không hòa hợp tính cách nên bố mẹ chồng đuổi tôi khỏi nhà.
Chồng không biết phụ tôi việc nhà, chăm con, chỉ đưa 1/3 tiền lương để lo ăn uống, chi tiêu gia đình.
Tôi với vợ bằng tuổi, không quá sốt sắng việc có con nên đồng ý với vợ. Hơn ai hết, tôi hiểu quãng thời gian qua vợ mình tận tụy với công việc và khát khao thăng chức như thế nào.
Chỉ vì có mình chồng tôi đưa tiền lương đóng sinh hoạt phí cho bà mà hàng ngày bà đều kiếm cớ mắng nhiếc tôi.
Từ việc cháu nội bị muỗi chích cho tới đồ đạc hỏng hóc, mẹ chồng đều đổ tại tôi. Bà có thể chì chiết tôi từ sáng tới tối không biết mệt.
Khi tôi bước chân khỏi cửa không để đi làm thì sẽ bị bố mẹ chồng tra hỏi, tỏ vẻ khó chịu nếu tôi về nhà ngoại.
Thành giận đến tím mặt nhưng lại thấm thía câu nói của người tình. Cô ta suy nghĩ rất thực tế, ai bảo anh có phúc mà không biết hưởng.
Vợ chồng tôi không cãi nhau vì chuyện vợ đòi sinh con thuận tự nhiên như mấy người bạn thân của tôi, nhưng lại tranh cãi nảy lửa khi chọn nơi sinh.
Anh trai em học đại học hằng hải ở Hải Phòng nên quen chị dâu em là người ở đó.
Nếu không nghe được lời bàn tán, có lẽ tôi vẫn mừng thầm khi ngày nào chồng cũng chăm chỉ đi chợ, nấu cơm cho vợ.
Vợ chồng tôi lấy nhau 15 năm rồi, tình cảm của hai vợ chồng cũng rất tốt, mỗi lần giận nhau chồng luôn là người làm hòa trước.
Lấy vợ là tiểu thư lá ngọc cành vàng: Mẹ chồng bệnh nặng không chăm sóc, nhà cửa không dọn dẹp... anh chồng không chịu được phải đâm đơn li dị.
Thường thì tôi vẫn thấy chị em bảo ân hận khi lấy chồng xa vì vất vả, vậy mà tôi lại ân hận khi lấy chồng gần sau vài tháng cưới vì lý do chẳng thể ngờ đến.
Tôi đau đớn khi biết bao năm nay chỉ là kẻ “đổ vỏ”, nhưng lại chưa thể dứt khoát ly hôn khi nghĩ đến những đứa trẻ vô tội và cả bố mẹ già.
End of content
Không có tin nào tiếp theo