Tìm kiếm: Về-ra-mắt-gia-đình
Từ hôm biết chuyện đến giờ, tôi vẫn không ngừng lo sợ và dằn vặt bản thân vì quyết định kết hôn vội vàng của mình.
Ngày tôi đưa anh về ra mắt, bố mẹ tôi mừng rơi nước mắt vì cuối cùng con gái đã chịu lấy chồng. Tôi thực sự cảm thấy mệt mỏi khi mỗi lần về nhà bố mẹ đều hỏi chuyện chồng con.
Nếu tôi là con dâu trong nhà, chuyện rửa bát cũng không phải vấn đề gì. Nhưng hình như Thành và mẹ anh đều quên rằng hiện tại tôi vẫn đang là khách.
Tôi còn chưa phản ứng kịp thì Tuấn đã đưa ra một tấm ảnh chụp phim, nói đó là con của tôi và anh. Mẹ chồng tôi điên tiết lao đến tát tôi một cái, nói tôi là đồ lừa đảo, định bắt con trai bà đổ vỏ.
Tính có nói thế nào bố mẹ Tính vẫn khăng khăng không nghe. Ông bà từ đầu đến cuối luôn cho rằng tôi bán hoa quả thì sao sánh được với Tính là tiến sĩ.
Đang hớn hở vì được mẹ người yêu tặng quà, em phát khóc khi mở tờ giấy gửi kèm bên trong.
Thực ra đó chính xác là mẹ của chồng tôi. Còn bản thân tôi chưa bao giờ gọi bà ấy là mẹ và ngược lại, bà cũng không hề xem tôi là con dâu.
Sau khi nói với Chung chuyện mẹ anh hỏi vay 30 triệu, tôi mới ngã ngửa khi biết sở thích của mẹ chồng tương lai.
Trong khi tôi hào hứng mong chờ đến ngày lên xe hoa thì Tuấn lại muốn tổ chức đám cưới đơn giản nhất.
Em mỉm cười, đẩy xấp tiền ra, rút điện thoại mở cho bác ấy xem vài thứ. Xem xong, bác ấy cười gượng gạo.
Trong buổi ra mắt, tôi thấy bố mẹ Thành rất niềm nở, hỏi han tôi nhiều chuyện trong khi chị Quyên - chị gái anh cứ nhìn tôi rồi cúi gằm mặt xuống.
Khi nghe em gái thông báo, tôi rụng rời chân tay, thì ra chuyện tôi nghi ngờ bấy lâu đều là thật.
Tôi năm này 27 tuổi, đến tuổi lấy chồng theo quan niệm của các cụ. Bố mẹ tôi sốt ruột giục giã mãi tôi mới chịu yêu. Được 6 tháng thì chúng tôi bàn chuyện cưới. Người yêu tôi chẳng phải ai xa lạ, là bạn học cùng cấp 3, cũng khá hiểu nhau rồi. Bố mẹ chồng cũng biết tôi từ khi tôi học chung lớp với anh ấy.
Chỉ cần nhìn sơ qua bố trí và đồ vật trong căn phòng tôi đã biết là mình đi nhầm rồi. Đang định quay người trở ra luôn thì tình cờ tôi nhìn thấy một lọ thuốc mẹ Loan đặt trên bàn.
Tôi thật không ngờ có ngày mình lại chứng kiến cảnh tượng đau lòng mà chính tôi lại là người muốn rút lui sau tất cả những gì tôi cố gắng cướp được.
End of content
Không có tin nào tiếp theo