Tìm kiếm: Vợ-chồng-em-trai
Tôi rất muốn giúp em dâu thoát ra khỏi cảnh khổ sở này.
Tôi không ngờ em dâu mình lại là người sống thực dụng và tính toán đến vậy.
Cả tuần nay em dâu không về sớm nấu cơm với tôi, vì thế tôi bực mình không thèm để phần đồ ăn tử tế. Nào ngờ vợ chồng cô ấy lại hùa nhau vào nói lại khiến tôi sượng sùng.
Cả em dâu và chồng của cô ấy đều kéo nhau xuống nhà tôi với vẻ mặt chẳng mấy thiện cảm. Song khi tôi nói ra điều này, họ cun cút bỏ về.
Ngày còn trẻ tôi định lấy người đàn ông mình thương nhưng bố mẹ ngăn cản quyết liệt. Mẹ bảo trong khu phố có rất nhiều anh chàng tốt, công việc ổn định, việc gì tôi phải lấy chồng xa. Tôi cứ mở lòng ắt sẽ có người thích, không cần lấy người cách cả nghìn cây số.
Tôi nhìn chồng chia đôi tiền lương mà lòng nặng trĩu. Tại sao tôi lại phải san sẻ kinh tế với người khác chứ?
Bà hỏi tôi số tiền kia đã vào tay chưa hay phải đợi khi nào nhận phán quyết chính thức từ tòa án.
Cuối cùng bà phán “xanh rờn”: “Tôi chả thèm nhờ vả anh chị đâu. Có gì vợ chồng thằng út sẽ lo cho tôi. Ít nữa chúng nó sẽ xây nhà to đẹp cho tôi ở...".
Mấy hôm nay tôi suy nghĩ rất nhiều mà chưa thể đưa ra được quyết định cuối cùng.
Bà hỏi tôi số tiền kia đã vào tay chưa hay phải đợi khi nào nhận phán quyết chính thức từ tòa án.
Con dâu đi tối ngày, cửa hàng áo cưới bỏ lại cho con trai chị lo. Chị không yên tâm lại phải xuống giúp con. Chị nhận ra, con bé muốn thay đổi không phải vì thích mà vì nó nghĩ làm áo cưới nhàn hơn bán cà phê. Chị quyết định tìm khách cho thuê lại cửa hàng vì tiền cho thuê nhà còn cao hơn thu nhập từ cửa hàng áo cưới.
Nghe vợ trút nỗi niềm, anh Kiệt nhận ra sai lầm của mình, quỳ xin vợ tha thứ và cho anh một cơ hội.
Tôi không ngờ vợ lại đáp trả một câu phũ phàng đến thế.
Biết không thể giao bố cho vợ chồng em trai nên tôi định đón bố về nhà mình chăm sóc. Bất ngờ bố nói muốn họp mặt hai gia đình để bàn về chuyện chia tài sản.
Có lẽ bố vẫn giận tôi vì không cho ông tiền. Nhưng tôi làm vậy chỉ muốn tốt cho bố thôi…
End of content
Không có tin nào tiếp theo