Tìm kiếm: Xin-lỗi
Lan vừa đi làm về, còn chưa kịp thở đã nghe thấy tiếng của Quân đang ngồi vắt chân chữ ngũ ở ghế sai khiến.
Dù vợ hết lời khuyên bảo nhưng chồng vẫn ỷ lại, chơi bời. Đã thế mẹ anh còn dung túng, một mực bênh con trai.
Cứ nghĩ mẹ chồng đến nhà dâu cả sẽ được ăn sung mặc sướng, nào ngờ sống với nhau chưa đầy 3 tháng, bà đã phải "bỏ của chạy lấy người".
Lan ra về mà lòng rất đỗi nhẹ nhàng. Bởi cô biết rằng, sống trong gia đình nhà chồng như thế này thì sớm muộn cô cũng sẽ phải ly hôn.
Ngày nhận lương, Phong đã đưa cho mẹ chồng 7 triệu gọi là chi phí sinh hoạt cho vợ trong khoảng thời gian chờ sinh. Nào ngờ, với số tiền ấy mà mẹ chồng cho em ăn cơm rau, cá mặn nuốt không trôi.
Vì phải ru con ngủ nên tôi ra ngoài ăn sau. Nhưng khi tôi vừa ngồi xuống, mẹ chồng lại bật dậy bê mâm đi trong sự sửng sốt của nàng dâu.
Hậu ly hôn, lúc nào tôi cũng sống trong dằn vặt. Cho đến khi vô tình gặp vợ cũ ở nhà hàng.
Cầm tay dâu út bà Loan mỉm cười vỗ về, nhưng vừa quay sang thấy dâu trưởng bà đã mắng xơi xơi: "Có làm vợ mà cũng không biết làm, thằng Tú nhà tôi chắc bị cho ăn bùa mê thuốc lú nên mới đòi lấy chị".
Không khí của gia đình nhà Trang mấy nay căng thẳng, bởi mẹ chồng cô nhất quyết đòi con dâu phải trả lương cho mình hàng tháng, nếu không bà sẽ bỏ về quê.
Lúc đó, Châu lại cảm thấy cô là đứa tồi tệ chỉ biết nghĩ đến bản thân mình. Và còn ân hận vì thường xuyên đặt điều nói xấu mẹ chồng.
Thấy mẹ vội vã bế con gái trốn vào phòng, tim tôi đau nhói. Vậy mà chú rể còn nói một câu khiến tôi không chịu nổi nữa.
Tuấn vội vàng hỏi vợ về số tiền 20 triệu "không cánh mà bay". Vừa nghe Thư nói đã chuyển về cho bố mẹ, anh liền nổi trận lôi đình.
Nhìn cậu em chồng lúi húi giặt đồ cho vợ nó mỗi sáng mà tôi có chút ghen tị. Bởi chồng tôi chưa bao giờ động vào một việc nhỏ nhất trong nhà.
"Chị bỏ mặc thằng Tiến nằm vạ vật ở bệnh viện không chăm sóc, như vậy mà là lương tâm đạo lý 1 con người à" - mẹ chồng mắng xơi xơi vào mặt Phương.
Trong mắt bà Chương thì con trai bà là người giỏi nhất, cái gì anh cũng đúng. Nhưng rồi đến một ngày, bà chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống cho đỡ xấu hổ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo