Tìm kiếm: bà-thông-gia
Đến thăm con gái ở bệnh viện, tôi đứng ở cửa, nghe cuộc trò chuyện của con và mẹ chồng, lòng tôi đầy giận dữ và thương xót.
Hóa ra bố chồng coi trọng thứ khác hơn là các con mình...
Hàng xóm chẳng giúp gia đình tôi thêm hòa thuận thương yêu nhau thì thôi, đằng này chuyên có kiểu "chọc gậy bánh xe".
Nghe tin vợ con bị tai nạn, mọi người cứ nghĩ anh rể thương vợ con sẽ khóc ngất lên ngất xuống nhưng sự thật không như thế.
Nhìn đứa con đỏ hỏn mới chào đời, tôi đau đến mức không thể khóc nổi. Đúng là khác máu tanh lòng...
Đến chính chồng tôi cũng không biết phải làm sao để từ chối mà không bị mẹ dỗi.
May mắn tôi phát hiện ra sự thật sớm, nếu không thì chẳng biết còn bị dắt mũi tới bao giờ.
Tôi chỉ ước bà lại vui vẻ, coi như chưa từng nghe thấy câu khuyên nhủ của tôi.
Vợ chồng tôi có hai con trai, các con đều đã lớn khôn và lập gia đình. Ngày trước, vợ chồng con trai cả sống chung với chúng tôi. Đầu năm vừa rồi, em trai cưới vợ nên vợ chồng con trai cả ra xin ra ở riêng để đón dâu mới về được rộng rãi.
Khi đến nhận việc mẹ vui vẻ hào hứng bao nhiêu thì lúc rời đi lại đau lòng nhục nhã bấy nhiêu.
"Cứ ngỡ đó là chuyện rất bình thường nhưng đến sáng hôm sau mẹ chồng mình đùng đùng sang nhà thông gia, đứng cửa chống nạnh giọng nói rất khó nghe", Vân kể.
Mẹ chồng nàng dâu nào chẳng có mâu thuẫn, sao bà không nói với tôi mà cứ phải chọn cách "đá xéo" thông gia thì mới thấy vui nhỉ?
Rồi ngày cưới cũng tới. Hôm ấy, mẹ chồng Hương lên trao cho con dâu 1 chiếc kiềng vàng 3 chỉ, con trai 1 nhẫn 2 chỉ...
Mỗi khi tôi gọi điện về quê thì mẹ chồng đều lấy cớ để không cho tôi gặp con.
Bị mẹ chồng ghét bỏ, coi thường nên Ngân cũng khốn khổ. Mẹ Long thì khéo, chẳng bao giờ nạt nộ, trách mắng con dâu.
End of content
Không có tin nào tiếp theo