Tìm kiếm: báo-tin
Mẹ chồng suốt ngày "tâm sự" với cháu nội mới đẻ, nghe những lời bà nói mà tôi suy nhược khi ở cữ.
Đúng như dự đoán của tôi, chồng hùng hổ đến trường của con và làm loạn lên, tìm gặp đứa bạn đã đánh con tôi. Phụ huynh của bạn học kia cũng có mặt kịp thời để xin lỗi và hứa bồi thường tất cả.
Không muốn níu kéo người con gái đã phản bội mình nên tôi nhanh chóng quên Yến và lao vào công việc như một người thất tình thật sự.
Tuần vừa rồi, mẹ chồng gọi điện nói là bố bị đau ở vùng tim, muốn chồng tôi về quê đưa ông lên bệnh viện lớn khám. Khi đó chồng đang tắm, tôi nghe điện thoại nhưng đã không nói lại với anh. Tôi cho rằng bệnh tình của bố cũng bình thường nên nhanh chóng quên cuộc điện thoại của mẹ chồng.
Cứ nghĩ vợ bỏ đi vài ngày sẽ về, nào ngờ đi liền nửa năm nay. Nhiều lần quá nhớ vợ và muốn đi tìm nhưng sự sĩ diện của tôi quá lớn, không cho phép được xuống thang trước.
Khó khăn lắm tôi mới đạt được mức lương 55 triệu, sao tôi có thể để tuột mất được. Thấy tôi không chịu phục tùng, chồng tức giận đạp đổ mâm cơm vừa mới bắt đầu ăn làm hai đứa nhỏ sợ xanh mặt.
Vì còn trẻ, khờ dại, chưa ra đời, chưa biết nhìn người nên chị M đồng ý lấy chồng với suy nghĩ “trả hiếu cho bố mẹ” chứ không hề xuất phát từ tình yêu.
Em và mẹ người yêu nhìn nhau trân trối, không nói thành lời. Sau giây phút "xúc động" ấy, bà đuổi thẳng em ra khỏi cửa.
Khi chạm mặt nhau, vợ cũ của chồng đã vội quay lưng bỏ đi, giống như đang trốn chạy. Chồng tôi đuổi theo, mặc kệ tôi ôm bụng bầu đứng đó.
Nhiều lúc chồng tôi mệt mỏi muốn nghỉ việc, những lúc như thế tôi luôn ở bên động viên, khuyên anh ấy cố gắng làm việc vì vợ con.
Không muốn bị người lạ soi tin nhắn hay hình ảnh riêng tư rồi phát tán lên mạng, hãy thực hiện theo các thao tác đơn giản dưới đây.
Đến viếng chồng em, ngồi một lúc thì một người phụ nữ ra chào, tất cả chúng tôi đều vô cùng ngỡ ngàng, Nhi xinh đẹp của ngày xưa không còn nữa mà thay vào đó là một thân hình già nua đau khổ.
Trong một bữa cơm có bố mẹ chồng, tôi thông báo tin mừng cho cả nhà là mình đã mang thai. Trong khi bố mẹ vui mừng lắm, còn chồng tự nhiên thông minh đột suất: “Tôi có làm gì mình đâu mà có con vậy?”.
Sau 3 ngày tang lễ của bố, mẹ đuổi chúng tôi đi ngay cho khuất mắt, mẹ coi chúng tôi là kẻ bất hiếu không xứng là con trong gia đình.
Nghe xong điện thoại tôi sợ hãi, tay chân bủn rủn chẳng nghĩ được gì nữa chỉ trông chờ vào người yêu giúp đỡ, vậy mà gọi anh ấy dậy chẳng giúp được gì lại còn nhận được những câu nói đau lòng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo